♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG- 13] Tái sinh TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG- 13] Tái sinh TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Thông báo: Vì forum mới hiện có vấn đề về kĩ thuật, 
vì vậy BQT forum quyết định mở cửa lại forum ban đầu tại đây và tiếp tục để DSCH hoạt động.

Mong các bạn sẽ có những khoảng thời gian vui vẻ với DSCH

Share | 
 

 [PG- 13] Tái sinh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả

Hãy bình chọn cho bài viết thay cho nút Thanks

Rinnie.S2.Susu.4ever
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
Rinnie.S2.Susu.4ever

Tổng số bài gửi : 1
Won : 3
Thanks : 0

[PG- 13] Tái sinh Vide
Bài gửiTiêu đề: [PG- 13] Tái sinh   [PG- 13] Tái sinh I_icon22Mon Feb 14, 2011 6:24 pm

Tái sinh
Author: Rinnie

Rating: PG-13

Pairing: YooSu, YunJae.

Disclainmer: DBSK không thuộc về bất cứ một ai. Họ sinh ra đã thuộc về nhau, luôn luôn và mãi mãi như vậy.

Status: On going


chap 1: Nỗi đau

_Hyung ah! Tại sao gió luôn bay đi không ngừng vậy- Changmin hỏi anh.


_Bởi vì nếu dừng lại, nó sẽ biến mất mãi mãi- anh đáp, đôi mắt buồn sâu thẳm lướt theo những cơn gió lao vun vút về phía cuối đường chân trời:


_Junsu ah, khi nào em trở về bên anh...


............Flash back...........

Bạn có tin vào định mệnh,
Bạn có tin định mệnh đã tạo ra sự trùng hợp bất ngờ,
Và bạn có tin sự trùng hợp ấy là sự bắt đầu của một tình yêu,
Còn tôi thì luôn tin vào nó bởi vì có một người luôn tin như thế. Luôn tin rằng tình yêu vĩnh cửu tồn tại trong thế giới mà anh đang sống và anh tin rằng anh và người đó thuộc về nhau, mãi mãi...


Trong thành phố Seoul ồn ào, náo nhiệt như mọi khi, có một con người tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đã hai năm rồi kể từ ngày cô ấy ra đi, bỏ lại anh trên thế giới cô độc này, hai năm anh chìm trong ý nghĩ rằng cô ấy chưa chết, Na Young của anh chưa chết, tất cả chỉ là giấc mơ. Rồi một ngày anh sẽ tỉnh dậy và choàng đôi tay ôm lấy tình yêu bé nhỏ của anh. Sẽ nói thật nhiều những gì mà hai người vẫn thường nói, kể cả những câu chuyện buồn tẻ khiến hai người cười lăn lộn. Và cả những việc hai người chưa kịp làm trước khi Na Young rời xa anh. Đấy, tình yêu của anh giản đơn như thế đấy, Na Young của anh tốt bụng thế đấy, vậy thì tại sao có thể chết được chứ, chỉ là anh đang mơ thôi.


_Chúa ah, hãy nói cho con biết con đang mơ phải không?- Một cơn gió nhẹ bất chợt thổi qua, nhận ra sự có mặt của nó anh ngước nhìn lên bầu trời đen hun hút- Chúa muốn nói “ Đúng vậy” phải không, cảm ơn Người vì đã hiểu tâm trạng con lúc này- Anh khẽ mỉm cười và quay sang nhìn bức ảnh: “ Na Young ah, em nghe thấy chưa, Chúa nói với anh rằng anh đang mơ và rồi một ngày anh sẽ tìm lại em, sớm thôi!”......

Hôm nay anh trở về nhà, em trai Changmin của anh vui mừng ra mở cửa vừa đi vừa hét lớn: “ Mẹ ơi Yoochun hyung về rồi”.


_Thằng nhóc này lúc nào cũng vậy,chả bao giờ giữ yên lặng được lâu-anh nghĩ thầm


Cánh cửa vừa mở ra đã thấy thằng nhóc toét miệng cười. Nó biết là hôm nay anh trai của nó sẽ về mà.


_Yoochun hyung có đói không? Để em bảo mẹ nấu món gì cho hyung ăn nhé?- Changmin hớn hở nói với anh


Anh chỉ cười vì biết rằng nó đang muốn làm anh vui đây mà, anh nhớ có lần nó đã nói với anh rằng khi nào con người ta buồn thì sẽ cần ăn thật nhiều để tâm trạng khá hơn. Lúc này thằng nhóc đang làm y như những gì nó đã nói. Hôm nay mẹ chỉ cho anh món mì nấu kim chi. Đặt tô mì lên bàn mẹ anh khó chịu nói với anh: “ Con làm sao thế hả, chả lẽ con không có suy nghĩ ah, con đang giả vờ ngốc nghếch hay con ngốc thật vậy”


_Mẹ- Changmin khẽ nhăn mày- Mẹ để hyung ăn nốt đi rồi muốn nói gì thì nói được không?


_Na Young chết rồi con nghe thấy chưa hả. Nó đã chết và sẽ không bao giờ trở về được nữa con hiểu không- dường như không nghe thấy lời nói của Changmin mẹ vẫn tiếp tục gằn giọng lên với anh. Còn anh vẫn không ngẩng mặt lên vì anh đã nghe những lời này của mẹ quá nhiều lần rồi. Mỗi lần về nhà là lại nghe những câu nói ấy, anh đau nên chỉ cố gắng ăn nhiều hơn dù thật sự lúc này anh đang nghẹn muốn chết. Mẹ anh nói xong cũng lẳng lặng vào phòng bếp, bà lấy tay ôm chặt miệng cố không để anh nghe thấy tiếng khóc. Bà cũng đau, y như anh vậy nhưng dù nói thế nào anh cũng không nghe mọi người thành ra bà chỉ còn biết quát mắng rồi sau đó lại khóc không thành tiếng như thế này đây. Ai đau hơn ai chứ? Không biết- có lẽ là như nhau thôi vì chẳng ai đi so sánh nỗi đau của mình với người khác cả?...


Không khí trong nhà trở nên nặng nề đến khó tả. Không ai nói với ai câu nào. Anh tự hỏi sao mì hôm nay mặn vậy chứ, không những mặn mà còn có cả vị chát nữa. Anh đâu biết rằng nước mắt anh đã rơi từ bao giờ... có lẽ vì anh đã khóc quá nhiều nên chẳng còn cảm nhận được nước mắt đã rơi từ lúc nào rồi chăng. Còn Changmin, nó chỉ nhẹ nhàng lấy bàn tay bé nhỏ của mình để lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt của hyung nó. Thằng bé tuy mới mười tuổi nhưng nó cũng hiểu hết mọi chuyện rồi. Nó hiểu vì sao hyung hay đi đâu đó vài ngày rồi lại về, hiểu vì sao mẹ mắng hyung của nó, hiểu vì sao hyung của nó lại khóc nhiều đến vậy. Nó chỉ đang cố không buồn trước mặt mọi người thôi. Bỗng nhiên anh nắm lấy bàn tay của nó đặt lên bàn tay anh rồi cố nở ra một nụ cười gượng: “ Chà, sao hôm nay hyung đói thế nhỉ, mình ra ngoài ăn kem nhé, cho Minnie cua hyung ăn thoả thích luôn, được không?”. Minnie gật đầu, nó nghĩ đi ăn rồi hyung của nó sẽ vui lên còn anh thì nghĩ ra ngoài chơi sẽ giảm bớt căng thẳng trong nhà và phần nào đó muốn thằng bé sẽ quên đi chuyện hôm nay.


_Minnie ah, sau này lớn lên em sẽ làm nghề gì?- Anh cất tiếng hỏi trong khi chờ món kem đã gọi


_Minnie muốn trở thành đặc vụ như hyung, có thể bắt hết người xấu để nơi đâu cũng yên bình- Nó thản nhiên đáp


_Nhưng...Minnie ah làm đặc vụ nguy hiểm lắm, em còn nhỏ chưa hiểu hết mọi chuyện đâu-anh giở giọng nài nỉ ra với nó


_Em biết làm đặc vụ như hyung nguy hiểm. Không chỉ bản thân mà còn có thể làm liên luỵ đến người thân như chị Na Young phải không- Nó nói xong thì vội lấy tay bụm miệng vì nó biết mình vừa lỡ nói ra điều gì


Nghe đến đây khuôn mặt anh có chút ngạc nhiên rồi trở nên buồn bã và một chút hận thù ánh lên trong đôi mắt đen tuyền kia. Đã hai năm trời anh vẫn không thể bắt được “bọn chúng”- những kẻ đã gây ra bao cuộc tàn sát đẫm máu, những kẻ đã gây ra cái chết cho người anh yêu thương nhất. Tất cả bọn chúng rồi sẽ phải trả giá trước họng súng của anh....

.......................................
Ngày hôm sau anh lại sắp xếp quần áo vào va li, chuẩn bị đến nơi “đó”. Changmin biết vậy nên từ sáng sớm đã chuẩn bị nào là kẹo, nào là bánh, kể cả hoa quả trong nhà cũng được thằng bé xếp vào hộp cẩn thận. Lần nào trước khi đi nó chả thế, nói thì nó lại bảo khi nào buồn thì đây chắc chắn là liều thuốc hữu hiệu không thể mua ở bất cứ hiệu thuốc nào rồi làm bộ mặt cún con dễ thương không thể dễ thương hơn khiến anh bị lung lay ý chí. ừh thị nhận, có chết ai đâu mà phải lo. Thấy anh cầm hộp đồ ăn nó ngoác miệng cười, trước khi anh đi còn không quên dặn dò: “ Hyung nhớ ăn đấy nhé nếu em biết hyung lừa em thì em không bao giờ mở cửa cho hyung vào nhà nữa đâu đấy.”


_Hyung biết rồi, bao nhiêu đây chứ nhiều nữa hyung cũng sẽ ăn hết cho Minnie xem. Em ở nhà nhớ chăm sóc mẹ thay phần của hyung nhé. Nếu Minnie làm tốt hyung sẽ mua quà về cho Minnie được không.


_Được quá đi ấy chứ- thằng nhóc cười tươi rói nhìn theo bóng hyung của nó xa dần rồi mất hút.


Trong nhà mẹ cũng đã nghe thấy toàn bộ câu chuyện của hai anh em nó. Bà muốn nhìn đứa con trai tội nghiệp của mình, muốn phần nào làm vơi đi vết thương đang ăn sâu vào trái tim anh nhưng lại chỉ biết lén nhìn trộm anh cất bước đi qua khung cửa sổ trước nhà. Bà lại khóc khi nghĩ đến những nỗi đau mà anh đang cố gắng chịu đựng. Thật đáng thương- cho cả anh và bà. Nỗi đau này đến khi nào mới chịu chấm dứt. Bất giác bà chắp tay, nhìn lên bầu trời trong xanh kia nói rằng: “ Mình ah, tôi phải làm gì bây giờ. Mình có linh ở trên kia thì hãy sớm tìm cho nó một người mới. Dù là ai tôi cũng chấp nhận, miễn là nó làm cho Yoochun quên đi chuyện này mà sống vui vẻ là được”- bà nói trong lòng cảm thấy vơi đi phần nào, nhưng bà đâu biết rằng những lời bà nói sẽ sớm trở thành hiện thực dù chắc chắn sẽ không như bà mong muốn một cách tuyệt đối. Ai mà biết được điều tồi tệ gì sẽ xảy ra cơ chứ nhưng mặc kệ, điều quan trọng nhất lúc này là làm cho anh quên đi được Na Young càng sớm càng tốt. Dù bất kể người đó là ai đi chăng nữa.


End chap 1


vì đây là fic đầu tay nên còn nhiều chỗ thiếu sót. Mong mọi người thông cảm

Về Đầu Trang Go down
 

[PG- 13] Tái sinh

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥ :: All about couple :: ♥ DBSK's couple ♥ :: YooSu ~ ♥ ~ Heaven-