♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Demon Love TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Demon Love TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Thông báo: Vì forum mới hiện có vấn đề về kĩ thuật, 
vì vậy BQT forum quyết định mở cửa lại forum ban đầu tại đây và tiếp tục để DSCH hoạt động.

Mong các bạn sẽ có những khoảng thời gian vui vẻ với DSCH

Share | 
 

 [PG-13] Demon Love

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả

Hãy bình chọn cho bài viết thay cho nút Thanks

wingj
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
wingj

Tổng số bài gửi : 4
Won : 9
Thanks : 3

[PG-13] Demon Love Vide
Bài gửiTiêu đề: [PG-13] Demon Love   [PG-13] Demon Love I_icon22Fri Sep 10, 2010 4:25 pm

Title: Demon Love
Author: boowj, wj, wingj, wing (là một)
Disclaimer: Yun thuộc về Jae, Jae thuộc về Yun, Chun thuộc về Su, Su thuộc về Chun...bla...bla... chả ai thuộc về au cả !!!
Paring: YunJae là chính, ngoài ra còn có tất cả các couple khác trong DongBangSuJu
Rating: PG- 13 (có đôi chỗ không trong sáng, nhưng tuyệt đối không có ya)
Category: humor+ romance+ chút sad ^^
Length: longfic
Summary: Demon:quỷ + Love:tình yêu -> Demon Love: quỷ tình yêu
Status: ongoing.
Warning : điểm đáng sợ duy nhất của fic là quá dài, au viết mãi mà ko thấy có điểm dừng, mọi người nên chuẩn bị tâm lý trước cho điều này ;;)


-----------------------------


CHAP 1



SM High School – 9h sáng…

- Hic hic, Min ơi…
- Thôi đủ rồi đó, cậu nhất định không để yên cho tớ ăn phải không Ho ??- Changmin vừa nhồm nhoàm ăn vừa càu nhàu.
- Nhưng mà Minnie…- Yunho phụng phịu.

- Lại bị tên đó bơ hả? Đáng đời, có ai trong cái trường này là không biết Sungmin chỉ kết mỗi hotboy Yoochun thôi đâu. Sao cái tên ngốc như cậu lại cứ ôm mộng cưa nó thế nhỉ?

- Thật không công bằng, tớ thua tên Yoochun đó ở đâu chứ. Hắn đẹp trai, tớ cũng đẹp trai, hắn hát hay, tớ cũng vậy. Hắn nhảy giỏi tớ cũng đâu có thua, vậy mà…
- Ây dà, lần nào bàn về chuyện này cũng tua đi tua lại điệp khúc đó.Thôi đi ra chỗ khác đi, ăn mất cả ngon…

< Ban đầu thì ghép đôi loạn xạ thế này thôi nhưng đến cuối fic đảm bảo không có đôi nào lệch đâu hjhj !!>


Đó chỉ là một trong rất nhiều đoạn hội thoại than thở của Yunho với Changmin về chuyện bị Sungmin bơ đi trong một ngày. Mà cái khái niệm bị “bơ” của Yunho thì rõ là ngốc. Chỉ cần Yunho đi qua mà Sungmin không để ý, không nhìn là thôi rồi, tên ngốc kia sẽ chạy lại chỗ Changmin chia sẻ nỗi lòng luôn.

Cũng phải nói luôn, Lee Sung Minlà người khiến không chỉ Yunho mà có đến ngót nghét trăm tên trong trường này rơi vào trạng thái “đóng băng” khi nhìn thấy hắn.Cái mặt bầu bĩnh phinh phính như bánh bao, đôi mắt tròn xoe, đen láy, lông mi cong, mỗi lần chớp lên chớp xuống là khiến…khối thằng chết. Mái tóc nhuộm vàng ôm gọn lấy khuôn mặt, nhìn kiểu gì cũng thấy yêu lắm ý, bảo sao…

Tuy nhiên Sungmin lại chỉ để ý đến Park Yoo Chun, một trong những hotboy của cái trường SM High School này. Tên này á, vừa lãng tử, nhà giàu, chơi thể thao giỏi, lại còn sở hữu nụ cười chết người. Thậm chí bọn con gái còn truyền…tai nhau một câu chuyện khó tin về nụ cười ấy. Rằng là có hôm Yoochun đi chơi về khuya, một đám côn đồ chặn lại định giở trò cướp bóc, Yoochun chả cần động tay động chân, chỉ cần quay ra…cười một cái (dở người!!) Ấy thế mà bọn kia đổ rạp hết mới kinh chứ. Chả biết cái người tung ra chuyện ấy có họ hàng gì với mấy… em vịt ù ù cạc cạc không ( nghe rõ là điêu ) nhưng số người đổ vì tên này vẫn đang được tính bằng cấp số nhân…


Luyên thuyên thế đủ rồi, bây giờ phải nói đến nhân vật chính thôi. Đó chính là tên ngốc Jung Yun Ho, kẻ mê đứ đử Lee Sung Min và luôn ganh tị với Park Yoo Chun. Thực ra tên này cũng manly chết đi được, mỗi tội thi thoảng có những hành động + suy nghĩ hơi ngốc nghếch, nhưng mà càng ngốc gái nó lại càng đổ , oppa này cũng có nhiều người xin chết chả kém Yoochun.

Lúc này, Ho đang vác cái mặt buồn rười rượi lê bước về nhà. Tại sao buồn ư ? Thì lại vì Sungmin chứ ai. Số là ban nãy tan học ra đến cổng trường thì thấy Sungmin đứng đợi ai đó ngoài đấy, Ho định mang cái nụ cười tươi rói mãi mới nặn nổi ra chào người ta một câu, thì cái tên Yoochun trời đánh kia không hiểu từ đâu chui ra bước tới, rồi Minnie bắt chuyện với hắn, rồi thì chẳng thèm để ý đến Ho nữa, rồi cả hai cười nói với nhau, rồi thì…buồn !!!(_ _)

Nghĩ đến đấy là sôi hết cả tiết lên, Yunho cắm đầu xuống cố phóng bước thật nhanh về nhà để còn…tự kỷ. Và khi đang trong trạng thái ấy ắt hẳn Ho chẳng thể biết có một tên khác cũng đang lao tới…

Một kẻ đang cúi xuống, để mặt song song với mặt đất, miệng lẩm bẩm cái gì không ai hay, phăm phăm bước đi. Một kẻ khác cũng phăm phăm bước tới, cũng để mặt ở trạng thái song song, nhưng là với trời, cũng đang tủm tỉm cái gì mà có lẽ chỉ…trời mới biết (đang ngẩng mặt lên trời mà). Và như một hệ quả tất yếu, hai kẻ không để mặt mình vào đúng chỗ mà tạo hóa quy định, nhất là đang đi trên đường nữa chứ, đã đâm vào nhau một cách… không thương tiếc !!

- RẦM !!! (lẻng xẻng, lộp cộp)

- ỐI RỜI ƠI !! ĐỨA MẤT DẠY NÀO ĐÂM VÀO ÔNG THẾ HẢ ??? HỎNG HẾT CẢ ĐỒ NGHỀ CỦA ÔNG RỒI !!!

Thôi rồi !

Thực ra chỉ cần nghe cái giọng chết chim chết cá kia là Yunho biết mình vừa đụng phải ai. Nhưng với một niềm tin ngây ngô, Ho đã hi vọng đó không phải là cái người mình vừa nghĩ đến. Và khi cụm từ quen thuộc “đồ nghề của ông” vang lên cũng là lúc hi vọng của Ho bay mất.

Ngay lập tức :

- Em xin lỗi Teuk hyung, em không cố ý, em thực sự không nhìn thấy hyung mà, thật đấy, thật mà, Teuk hyung ơi… - Bằng gương mặt yêu nhất có thể, Yunho hướng ánh mắt cũng thành khẩn nhất có thể tới con người không rõ độ kinh khủng tới đâu, lúc này đang tức xì khói trên đầu.

- Lại là chú mày hả? Lần trước bị hyung ném độc dược dụ gián vào nhà mà chưa tởn hả? (kinh dị) Hay là lần này muốn…thôi thôi, bỏ cái kiểu mặt ấy đi, sến quá. May cho chú mày là hyung đang vui đấy, lần này tha, lần sau thì đừng hòng !!

- Em cảm ơn Teuk hyung!!!!!!!!!( ngọt xớt )

Lee Teuk, một cậu con trai đẹp như thiên thần, gương mặt không chỉ đẹp mà còn có cái gì đó rất… sắc nhọn nữa (đây là theo cảm nhận cá nhân, ấn tượng đầu tiên về oppa ấy đấy). Còn một chi tiết quan trọng nữa, Teuk là anh họ của Shim Chang Min, vậy mà không hề nương tay trong việc trừng phạt Yunho (vụ ném độc dược ấy) cho dù Ho có là bạn thân của Min đến mấy. Thế là tự hiểu về tính cách của ông ấy nhé. Nhưng thực ra con người ai cũng có lúc yếu mềm,ông Teuk này cũng vậy, nhưng chỉ với một người duy nhất thôi, người ấy là ai thì lát nữa sẽ rõ.

Quay lại vụ việc ban nãy, Yunho sau khi nghe được từ “tha” phát ra từ cái miệng xinh xắn kia thì vui không gì tả xiết, thậm chí còn quên luôn nỗi buồn bị Sungmin bơ (đúng là ngốc mà). Ho miệng cười toe toét, vui vẻ nhặt đống đồ nghề đang nằm lăn long lóc trên đường cho Teuk oppa.

Chậc, lại phải giải thích thêm chút nữa đây. Lee Teuk là một người có liên quan đến độc dược và đồ nghề, nói một cách chính xác là phù thủy (ưm, cũng hợp với cái mặt oppa mà). Cũng có một câu chuyện được lưu truyền trong giới phù thủy về sự thần thông của Teuk như sau: Có một người đến thử tài Teuk, thách oppa đoán được tương lai, Teuk ta cười khẩy, rồi hí húi viết gì đó vào một tờ giấy bảo ông kia bao giờ trời mưa thì mở ra (truyện sưu tầm). Ông kia đợi đúng lúc trời mưa thì mở ra đọc, sau đó thì phải công nhận Teuk giỏi thật, trong giấy ghi: “Hôm nay trời mưa”(!!!). Trong khi câu chuyện hoang đường kia (cũng có người tin) ngày càng được nhiều người biết đến thì Lee Teuk cũng ngày càng nhiều fan hâm mộ. Tiện thể nói luôn, Ho sau khi nghe được câu chuyện này thì cười phá lên bảo: “ Viết thế thì ai mà chả viết được” (khổ, tự dưng thông minh không đúng chỗ), thế là lãnh đủ đòn của Teuk.

- Ê, cái này ngộ quá ha! – Yunho bất chợt kêu lên. Một cái lọ thủy tinh nhỏ bằng đốt ngón tay, bên trong đựng thứ ánh sáng ngũ sắc cực đẹp đang nổi bật lên trong cái đống lộn xộn mà Teuk hyung gọi là đồ nghề kia.

- Ấy chết, đồ thử nghiệm đó, không đụng vào lung tung được đâu ! Lee Teuk vơ vội cái lọ vào lòng.
- Hyung lại vừa chế ra cái gì à, nói em nghe công dụng của nó đi. Lần này lại là độc dược dụ con gì thế !!
- Sao mày coi thường hyung thế nhỉ? Chẳng lẽ hyung chỉ biết ra chế độc dược thôi sao. Nói cho mà biết, đây là tình dược đấy!!!

- HA HA HA TÌNH DƯỢC Ư, MẮC CƯỜI QUÁ !!!(chết không chừa)

Lườm.

Im.

- Thế hyung định dùng tình dược này làm gì chứ, không phải để cho hyung kia càng yêu hyung thêm chứ??

- Vớ vẩn, ta mà phải làm thế sao. Đây là thứ chỉ dành cho những ai chưa tìm được tình yêu đích thực, hoặc đang muốn chinh phục một ai đó, tóm lại là vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu nên…

- Hyung à, cho em đi - Mắt Yunho sáng rực lên tự lúc nào không biết - Changmin không kể cho hyung nghe tình trạng của em sao. Bây giờ em là người cần cái lọ này nhất quả đất đó !! (rõ ràng Ho oppa đã không nghe được vế “vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu” rồi).

- Ơ cái thằng bé này - Teuk đang định giải thích thì…

- Hôm trước em sang nhà Kang In, tình cờ đọc được vài dòng trong nhật ký của cậu ấy, có viết về hyung đấy, không biết hyung có muốn nghe không ??
- Ơ…ơ…

Đây, nhân vật ban nãy vừa được nhắc đến đây. Kang In, người duy nhất có thể trị được Lee Teuk, và cũng là người duy nhất Teuk chịu để cho hắn bắt nạt. Để xem nào, tên In đó thực sự rất đẹp trai, hắn có một vẻ đẹp rất bắt mắt, rất mạnh mẽ, rất nam tính. Tính tình, tài năng, học thức đều không tệ chút nào. Tuy thỉnh thoảng hay nghĩ ra nhiều quái chiêu để trêu chọc người khác nhưng cũng phải công nhận Kang In và Lee Teuk đúng là một cặp trời sinh. Yunho cũng khá thân với In nên thỉnh thoảng cậu lại đem In ra nạt Teuk (chỉ dám nạt ở mức độ vừa phải thôi), và bây giờ đã đến lúc sử dụng chiêu đó rồi.

- Thôi, nếu hyung không muốn cho em cái lọ đó thì…em về đây…

- Ơ khoan đợi hyung đã…

Níu.

Nhìn.

Thở dài !!!

- Nó đây – Teuk chìa cái lọ ra - Nhưng nói trước là có chuyện gì xảy ra với cậu thì hyung không chịu trách nhiệm đâu đấy !

- Cám ơn hyung- Lại một lần nữa Ho bỏ ngoài tai những lời- cảnh-báo- kia, cậu nhanh chóng chộp lấy cái lọ như sợ Teuk hyung sẽ đổi ý – Dùng thế nào đây hyung??

- Đơn giản thôi, cậu chỉ cần đeo nó vào cổ, đây lồng sợi dây này vào cái lỗ nhỏ trên nắp lọ ấy.Đúng rồi, sao hôm nay sáng dạ thế nhỉ (!!!) Rồi, cứ đeo thế nhé, tự nó sẽ phát huy tác dụng.

Ho ngoan ngoãn làm theo lời phù thủy Teuk, rồi khi chắc chắn cái lọ đã thuộc về mình( oppa sẽ sớm hối hận thôi), cậu giữ đúng lời, kể cho Teuk hết những gì mình đọc được trong nhật ký của In.

** Ủa tưởng oppa bịa mà, hổng ngờ là thật hả ?
Ho : Đâu có, là bốc phét cả mà, tên Teuk này ngốc lắm, không phát hiện ra đâu haha_ _ !** ( Ông Teuk mà biết thì oppa sẽ bị luộc chín.)

- À còn một chuyện nữa, đó là cậu không được…hả…hả…

Đúng là số trời, nếu như Teuk kịp nói nốt cái vế sau kia thì sau này đã không có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi oppa ấy đang định phun nốt cái vế sau cực- kỳ- quan- trọng ấy ra thì tên ngốc Jung Yun Ho, kẻ đang muốn về nhà ngay để thử sự kỳ diệu của cái lọ kia, đã vội vàng “thủ thỉ” vài lời vào tai Teuk. Cũng không rõ oppa kia chém gì mà Teuk nghe xong thì lăn đùng ra ngất xỉu !!!

** Trời ơi ông có biết Ho chém ra cái gì không?
Trời : Chịu, chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù thôi, chả hiểu nó làm cái gì nữa ?!**


- Yunho à, bạn Jung Yun Ho !!!!

Tiếng gọi trong trẻo vang lên văng vẳng, luồn vào tai một kẻ đang vừa đi vừa ngắm chiếc lọ bé xíu, khiến hắn ta giật mình.

Quay ra nhìn.

Đóng băng.

- Ơ kìa bạn sao vậy, Min chỉ muốn nhờ bạn bê hộ đống đồ này ra cái xe kia thôi mà.

Min? Phải, đó chính là Lee Sung Min, lúc này đang khệ nệ xách một đống đồ không biết từ đâu ra. Chắc hẳn là phải bê nặng lắm nên gương mặt bầu bĩnh kia đang đỏ ửng cả lên,thi thoảng lại có những giọt mồ hôi tinh nghịch chảy dài trên trán, qua cái má “bánh bao” rồi lăn xuống cằm. Thề có Chúa, lúc bình thường đã yêu chết đi được, lúc mệt, nhăn mặt trông lại càng cute hơn. Bảo sao tên kia rơi vào trạng thái ấy.

3s đơ.

5s để hiểu ra vấn đề.

5s nữa để các cơ quan trong cơ thể trở lại trạng thái ban đầu.

Tóm lại là phải mất đến 13s sau khi nghe tiếng Sungmin gọi, Yunho mới có thể giúp Min bê đống đồ kia. May mà sau đó mọi việc đầu diễn ra khá suôn sẻ ( nếu không tính đến chuyện Ho quay ra nhìn trộm Min đúng lúc người ta đang lau mồ hôi, thế là lại mất thêm mấy giây đứng “phỗng” !!!)

- Cám ơn bạn nhiều !!!

Lại 13s nữa để tiêu hóa hết câu nói đó. ( nản oppa này quá )

Chỉ chưa đầy 30’ đeo chiếc lọ kia, Ho đã được gặp và tiếp chuyện với người trong mộng (chuyện này chưa từng xảy ra). Xem ra dù không muốn thì Ho cũng phải cám ơn tên phù thủy kia lắm, đúng là một phù thủy giỏi ! (tội nghiệp oppa, chết đến nơi mà không biết)


Trong một ngôi nhà...sặc mùi gấu.

Có một tên gấu ngốc.

Đang nhìn chăm chăm vào một cái lọ.

Cực đẹp.

Phát ra thứ ánh sáng huyền diệu chưa từng thấy.

Và sức mạnh của nó thật vô song.

- Ya!! Thật là tuyệt vời – tên gấu đó đã kêu lên như vậy khi nghĩ về viễn cảnh tươi đẹp trong tương lai mà cái lọ có thể đem lại cho mình.

- Ủa nhưng mà, nếu mở nắp lọ ra thì sao nhỉ? Liệu sức mạnh của cái lọ có tăng thêm không, hay là…sao ông Teuk không nói gì về vấn đề này nhỉ (hyung ấy đã định nói rồi đó chứ). Nhưng mà, nếu không thể mở nắp lọ ra thì cái lọ này…có nắp để làm gì chứ ? (đã hiểu vì sao gọi là Ho ngốc chưa)

Và thế là sau một hồi đấu tranh tư tưởng mở hay không mở, một quyết định sai lầm đã ra đời, quyết định có thể làm thay đổi cả một đời…giai của Ho, và nó làm cuộc đời Ho rẽ sang hướng khác (quá nghiêm trọng). MỞ !!!

- Ây dà, sao khó mở thế nhỉ? – Rõ ràng ông trời tốt bụng đã có ý ngăn Ho lại ( trời: đúng đúng !! ). Nhưng…

Phụt!!!!!!!

Xì!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cái nắp lọ bay lên, đám khói ngũ sắc thi nhau thoát ra ngoài, Yunho bị đẩy bật ra đằng sau. Căn nhà toàn khói là khói …

Lấp lánh lấp lánh…

Lung linh lung linh…

Khói rất dày, nhưng Yunho đã thoáng nhìn ra cái gì đó, đang thoắt ẩn thoắt hiện trong làn khói mờ ảo.

Mái tóc đen, dài ngang vai.

Đôi mắt tròn, đen láy, đẹp và đượm buồn.( trông có vẻ như vậy)

Cái mũi dọc dừa cao.

Đôi môi đỏ hồng, hơi bĩu ra.

Làn da trắng ngần không chút tì vết.

Một gương mặt thanh tú chưa từng thấy.

Một vẻ đẹp hoàn hảo.

Một thiên thần.

( Chờ lâu quá rồi, thần tượng cả đời tui giờ mới xuất hiện đây )

13s để hiểu ra mình không nằm mơ.

Tuy nhiên, khi làn khói đã vãn đi một chút, Yunho đã nhìn kỹ “sinh vật” kia hơn một chút, thì Ho mới nhận ra cái từ “thiên thần” hình như đã được phát ra hơi sớm.

Dưới mái tóc đen kia, có hai cái gì đó…nhọn nhọn nhô lên, và suýt nữa có người lăn đùng ra ngất xỉu khi nhìn ra đó là hai cái sừng…quỷ (ack !! Đó gọi là thiên thần pha ác quỷ)

- WOW !!! TRÊN CẢ TUYỆT VỜI !!! RA NGOÀI RỒI !!!

Một giọng nói thuần khiết với tông cao cực độ vang lên. Kèm theo đó là những cái nhảy tưng tưng của khổ chủ trong sự kinh ngạc tột độ của một tên ngốc đang ngồi co ro…vì sợ.

Nhảy nhảy !!

Quay ra.

Giật mình.

Cười.

Suýt xỉu.( vì sợ thì ít mà vì người ta đẹp quá thì nhiều )

- Cậu là Jung Yun Ho phải không, chúng ta làm quen nhé, tớ sống trong cái lọ kia kìa.
Chắc là cậu chưa biết tớ đâu nhưng tớ biết cậu từ lúc cậu đeo cái lọ đó rồi. Cậu thích Lee Sung Min chứ gì?... Blah blah…

“Sinh vật” đó cứ thế bắn liên hồi làm cho Yunho dù có rất nhiều điều muốn hỏi nhưng cũng chịu, chẳng biết chen vào lúc nào để nói nữa.

- Ya thôi đủ rồi đó, rốt cuộc cậu là cái gì thì cũng phải để tôi nói vài câu đã chứ !!- Yunho gắt lên.

- A ừ cậu muốn nói gì thì cứ nói đi.

- Cậu là ai, tại sao… lại có… hai cái… đó đó ??(chỉ chỉ – vẫn sợ !!)

- Kim Jae Joong, một Demon Love. Và đó là hai cái sừng, cậu không biết hả?...

( HẾT CHAP 1)

Về Đầu Trang Go down
wingj
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
wingj

Tổng số bài gửi : 4
Won : 9
Thanks : 3

[PG-13] Demon Love Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Demon Love   [PG-13] Demon Love I_icon22Wed Sep 29, 2010 2:50 pm


CHAP 2

Chuẩn bị… xỉu.

-Cậu là…quỷ…quỷ à ?

-Ừ, nhưng mà – cái dáng điệu ngô nghê của Ho làm Jae bật cười – tớ là quỷ tình yêu, không làm hại con người đâu (ấy là nói thế thôi, chứ sự thật thế nào thì lát nữa sẽ rõ). Thậm chí là ngược lại cơ, tớ đem hạnh phúc đến cho con người, kiểu như đem tình yêu đến đó.

-Tôi…tôi…chả hiểu… gì cả ?- Ho ngố vẫn mù tịt, và vẫn rất run.(thực sự rất thông cảm với oppa, bây giờ mà tự nhiên có một con quỷ đứng trước mặt em nói luyên thuyên thế chắc em chết mất)

-Ơ thế Teuk hyung không nói gì với cậu à ?

-Cậu… cũng… biết hyung ấy à ?

-Biết chứ, đó chính là người tạo ra tớ mà, nếu cậu chưa hiểu rõ thì để tớ giải thích cho nhé (ban đầu không khí có vẻ thân mật, nhưng sau đó thì…)

Kim Jae Joong - Demon Love, chính xác là một loại quỷ tình yêu. Và theo như ý tưởng của Lee Teuk thì Demon Love trong cái lọ kia phải đem tình yêu đến cho người sở hữu, để họ có thể tìm được tình yêu đích thực của mình. Nhưng đó là khi Delo (viết tắt) vẫn còn trong lọ thần, cái lọ chứa đầy khói ngũ sắc ấy, vì đám khói ấy chính công cụ để Delo thực hiện ý tưởng tạo nên tình yêu của mình. Thế nên khi Yunho mở nắp lọ ra, khói thoát ra ngoài hết, thì sức mạnh của Delo Jaejoong cũng sẽ giảm đi đáng kể.

-Nhưng mà không cần đám khói đó tớ vẫn có thể chinh phục Sungmin cho cậu, chỉ mất nhiều thời gian hơn thôi. Mà tóm lại là cậu không cần phải sợ tớ đâu, tớ là quỷ…tốt mà (!!). Hiểu không ?

Im lặng.

Nào là đem tình yêu đến, nào là Demon Love, nào là quỷ…tốt rồi thì khói ngũ sắc… để chấp nhận và nạp hết những cụm từ này vào đầu trong khoảng vài phút đối với người bình thường thì còn được, chứ với Yunho thì…khó đấy. Oppa ấy cứ đứng đơ như vậy, cho dù Jae có lay đến thế nào (oppa à, đừng làm xấu mặt loài người như thế chứ).

Hết cách !!

Thở dài.

-Không lẽ con người ai cũng ngốc như vậy sao ? Mà Lee Teuk cũng là người mà, sao hyung ấy giỏi thế nhỉ, chả bù cho con người này…

Nhìn.

Lại thở dài.

-Thôi, cậu cứ đứng đó suy nghĩ đi nhé, có gì không hiểu tớ sẽ giải thích cho. Bây giờ tớ sẽ đi tham quan nhà, dù sao từ giờ trở đi đây cũng là nhà tớ mà !!

-CÁI GÌ ??? AI CHO CẬU Ở ĐÂY ???!!! (ơn trời, cuối cùng oppa đã tỉnh lại)

-Ủa, sao vậy?

-Sao cậu không đến chỗ của người đã tạo ra cậu mà ở ?!

-Nhưng Teuk hyung đã cho cậu cái lọ đó rồi, cậu là chủ của cái lọ đó, cũng là chủ của tớ, đương nhiên tớ phải ở nhà cậu rồi !

-KHÔNG !! TÔI KHÔNG MUỐN Ở CHUNG NHÀ VỚI … QUỶ CÁI !!

Thật ra nếu chỉ nói là không muốn ở chung với quỷ thôi thì Jae sẽ thông cảm cho Ho mà lựa lời nói tiếp, nhưng cái cụm từ “quỷ cái” mắc dịch kia đã khiến cho những giây tiếp theo trong đời Ho trở thành…địa ngục !!!

-YAAA !!! KHÔNG AI ĐƯỢC GỌI TÔI LÀ QUỶ CÁI !!! JUNG YUN HO, CẬU TỚI SỐ RỒI !!!!!!!!!!

TẠCH…TẠCH (!!!)

ROẸT !!!!!!!!!!

-Á Á Á Á Á Á Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

( cảnh báo: những ai là fan của Ho oppa tốt nhất không nên đọc chap này, sẽ đau lắm đấy !!!)

7h tối – khoảng thời gian của những bữa cơm gia đình êm đềm thân mật – bỗng chốc bị xé toác bởi một tiếng kêu nhức nhối (của ai thì biết rồi đấy). Theo những người nghe được kể lại, đó là một âm thanh hết sức kinh hoàng. Nó như là âm thanh của sự đau đớn, sự tuyệt vọng, sự thất bại, và sự… xác định (có loại âm thanh này nữa sao?). Tuy nghe mơ hồ nhưng nhận xét đó là hoàn toàn chính xác.

Không ai hiểu nguyên nhân gây ra tiếng hét, và cũng không ai rõ tiếng hét đó từ đâu.

Trừ hai người.

À không, nói chính xác là một người một Demon Love.

Đang cùng ở trong một căn nhà.

Con người, chủ nhân của tiếng hét đó, đang nằm bất động trên sàn nhà, miệng không thể đóng nổi, tóc tai bù xù, mắt mở to. Cú sốc vừa rồi là quá lớn. Thực sự hình ảnh này làm oppa mất hình tượng quá, nhưng tin rằng fan sẽ hiểu và thông cảm cho oppa ngay. Thử hỏi bây giờ có một dòng điện cực mạnh chạy qua người bạn, một cách bất ngờ (mà kể cả đã được báo trước nhé), liệu lúc đó bạn có còn tâm trí nghĩ được cái gì không. Đây không thể gọi là bị điện giật, mà phải gọi là bị điện…quật. Thật may là Yunho ngoài việc thi thoảng ngốc quá khiến người ta khó chịu thì ăn ở cũng có đức, bởi vậy trời vẫn chưa nỡ gọi lên nóc tủ ăn chuối, vẫn sống. (còn sống mới khổ chứ)

Demon Love, thủ phạm gây ra tiếng hét, vẫn chưa nguôi giận, mắt trợn lên, mồm chu ra (yêu chưa kìa !!) và trên hai cái sừng bé xíu cắm trên đầu vẫn còn lách tách điện.

Có thể giải thích ngắn gọn hình ảnh này như sau. Con người, khi tức giận thường bị gọi là tức xì khói trên đầu. Còn Demon Love, khi tức giận thì sẽ gọi là tức xì…điện trên đầu. Và Delo thì hơn con người ở chỗ nó có sừng. Hai cái sừng cắm trên đầu Jae không chỉ đơn thuần là dấu hiệu nhận biết của một Delo, mà nó còn một nhiệm vụ khác. Đó là khi có điện “xì” ra trên đầu Jae, nó (cái sừng ấy) sẽ gom tất cả điện vào, cho đến khi đủ điện hạ gục…một tên ngốc (chỉ có những tên ngốc mới đi gây sự với quỷ), Jae chỉ cần nghĩ “Phóng điện !!”.

Thế là xong !! (nhẽ ra Ho oppa nên biết điều này sớm hơn)

Nhìn.

Nguôi giận.

-Thế nhé, cậu cứ nằm suy nghĩ tiếp đi (!), tớ đi tham quan nhà một lát nhé. Chà, không biết nơi ở của con người sẽ thế nào nhỉ ?! (chính thức khẳng định Demon Love là một dạng thiên thần lai ác quỷ)

Có lẽ dòng điện của Jae đã làm Ho thông minh lên một chút, cậu nhớ lại lúc trước, hình như Teuk hyung đã định nói là cậu không được làm cái gì đó. “Chắc chắn hyung ấy định nói mình không được mở cái nắp lọ ra !” (cho dù hơi muộn nhưng cũng mừng là oppa đã “khai sáng” được cái đầu…gấu ấy)

Kết thúc một ngày dài.

Một con người khóc hận cho sự thông minh muộn màng của mình.

Một Demon Love thích thú tìm hiểu điều mới lạ trong cuộc sống của loài người.

Một phù thủy tiếc ngẩn ngơ vì trót mềm lòng trao báu vật cho một gã ngốc.


SM High School, sáng hôm sau…

-Hic hic, Min ơi… (quen thuộc)
-Thôi đủ rồi đó, sao cứ nhè lúc người ta đang ăn thì ra than thở vậy ??
-Nhưng mà tớ chết mất – Yunho phụng phịu.

-Ya, đã bảo bao nhiêu lần rồi, từ bỏ đi, Sungmin sinh ra không phải để dành cho cậu đâu !!

-Tớ thà bị Sungmin bơ trăm ngàn lần còn đỡ hơn thế này !! – Yunho bất chợt gào lên.

-Hả hả… - Changmin ngừng ăn, quay ra nhìn Ho bằng con mắt kinh ngạc – Đối với cậu còn cái gì kinh khủng hơn việc bị Sungmin bơ à ??

-Đương nhiên rồi, có một con quỷ đang ở nhà tớ đây nè !!

-Thế…là sao ? Quỷ ở đâu ra cơ chứ, mà sao lại ở trong nhà cậu được ??!!

-Đi mà hỏi lão Teuk nhà cậu ấy, chẳng biết lão ấy nhét cái loại đê-mòn đê-mừn gì vào trong cái lọ lão cho tớ, để bây giờ nó đang phá nhà tớ ra đây này !!!

-Demon Love, quỷ tình yêu chứ gì – Changmin chép miệng – Tưởng gì…

-Ủa, cậu cũng biết hả ?

-Sao không, cái đợt tạo ra Demon Love ông Teuk đã phải chạy đôn chạy đáo kiếm cho đủ máu và nước mắt của bảy cặp tình nhân đấy, tớ cũng góp sức tạo nên Delo đó đây này !!! – Changmin hào hứng kheo khoang, để mặc cậu bạn ngồi há hốc mồm ngạc nhiên…- Nhưng mà Delo Jaejoong đó dễ thương lắm mà, tuy chỉ nói chuyện với nó vài lần và chưa nhìn mặt bao giờ nhưng tớ thấy nó đáng yêu lắm…

-Cậu đã “ăn điện” của nó chưa ? – Yunho cố kiềm chế để không hét vào mặt Changmin, thực sự 2 cụm từ “dễ thương” và “đáng yêu” Changmin vừa đưa ra như xát muối vào những vết thương chưa lành của Ho.

-Hả ? Điện ấy à ? Demon Love chỉ phóng điện khi tức giận thôi mà, đừng nói với tớ là chưa gì cậu đã chọc giận nó để rồi bị nó phóng điện đấy nhé ??!!

-Hừ hừ, đến giờ vẫn còn tê tê người đây này…

-HA HA HA ĐÚNG LÀ MỘT TÊN NGỐC !!!!!!!!!!!!

Hậm hực, hậm hực.

Đã không an ủi ngươi ta thì thôi, lại còn cất tiếng cười chế giễu nữa, bạn với chả bè. CHÁN!! (thực ra trước đây có bao giờ oppa Min an ủi Ho đâu cơ chứ)


Trên đường về nhà.

-Đây ! Chính chỗ chết tiệt này đây – Ho vừa gắt lên vừa dậm chân thình thịch vào cái chỗ mà hôm qua cậu đã va phải Lee Teuk.

“Ủa, sao mình không nghĩ ra nhỉ, giờ phải đi gặp Teuk hyung để hyung ấy giúp mình ném cái…của nợ hai sừng kia ra khỏi nhà mình chứ, chắc là hyung ấy sẽ làm được ?!” (nếu là người khác chắc họ đã nghĩ ra lâu rồi)

Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng Ho vẫn cứ…thẳng tiến về nhà. Tại vì…aish khó nói quá nhỉ. Dù cho cái thứ kia có đáng sợ thế nào thì thật lòng mà nói nó cũng đẹp quá. Khuôn mặt, đôi mắt, đôi môi, cả giọng nói nữa, cho dù rất muốn tống cổ Jae ra khỏi nhà nhưng Ho vẫn muốn được ngắm Jae nhiều hơn. Thôi thì…để ngắm nốt hơn nay, ngày mai đi gặp Teuk hyung cũng chưa muộn mà (oppa luôn đưa ra những quyết định sai lầm). Nói gì thì nói, chỉ cần mình không làm phật lòng đến mức nó phải phóng điện là ok. Quyết định : VỀ NHÀ !!!


Yunho vô cùng ngạc nhiên khi vừa về đến nhà đã nghe thấy tiếng xào nấu, khói bay nghi ngút, mùi thì thơm nức mũi. Cậu thận trọng bước vào nhà.

-A, Ho đã về rồi hả ?! (gọi thân mật quá hén). Mau vào ăn đi, tớ chuẩn bị bữa trưa cho cậu đấy !! – Jaejoong đon đả ra đón Yunho, không quên nở một nụ cười thật tươi.

Cảm động.

Sướng.

Ngồi vào bàn.

Háo hức chờ.

Thức ăn được bê ra.(sắp rồi bà con ạ !!)

Im lặng.

Suýt xỉu.

Đó đích xác là những cung bậc cảm xúc mà Ho vừa trải qua, vui sướng, hóa đá, (sắp) đau khổ…Vui sướng là khi nhận được nụ cười cũng như lời nói dịu dàng của Jae, hóa đá là khi nhận ra trong đĩa thức ăn bắt mắt Jae vừa đưa ra còn nguyên một cái…đầu gián đang nằm chễm chệ ngay phía trên. Đã thế Jae còn tương thêm một câu: “Tớ cứ sợ ở đây không có gián để chế biến thức ăn, nhưng may là nhà Ho có nhiều lắm” (vết tích trong vụ ném độc dược của Lee Teuk vẫn còn). Đau khổ là khi nhận ra dù mình không muốn đắc tội với Jae cũng không được…Thế là…

Ụa ụa.

-JUNG YUN HO, ĐỒ ĂN TÔI LÀM RA MÀ CẬU DÁM CHÊ SAO !!!

TẠCH TẠCH!!!

ROẸT!!!!!!! Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!!!

Tuy nhiên không hiểu vì hôm qua vừa ăn rồi nên giờ “nhờn”, hay là vì Jae đang nương tay nên Ho vẫn ngồi vững trên ghế chứ chưa đến nỗi nằm lăn long lóc như hôm qua (thà ngất luôn đi còn hơn).

-Thế này nhé, cho cậu một cơ hội nữa, ăn đi, đừng làm tớ bực !!( à, hóa ra vì đấy mới chỉ là đòn cảnh cáo)

Cố nhìn.

Ụa ụa !!!

-JUNG YUN HO, ĐỪNG NÓI LÀ TÔI ÁC NHÉ !!!!!

ROẸT!!!! (vẫn chưa xỉu)

-ĂN MAU !!!

Ụa ụa…

ROẸT!!!!!!

- Á Á Á Á !!!!!!!! (oppa ấy chỉ còn có thể kêu lên như thế thôi)

-ĂN ĐI !!!!!!!

Ụa ụa…(trong cái fic này Ho oppa là người khổ nhất)

ROẸT !!!!!!

-VẪN KHÔNG CHỊU ĂN HẢ ??? CÁI ĐỒ CỨNG ĐẦU ???!!!!

Các bạn đừng hiểu lầm Jaejoong là người xấu nhá, thực ra oppa ấy rất tâm lý và hiểu chuyện đấy. Nếu Jae mà biết gián không phải là thức ăn quen thuộc của con người như của Delo thì không đời nào oppa ấy bắt Ho ăn đâu. Nhưng vấn đề là con người ngốc nghếch kia chẳng chịu giải thích cho Jae hiểu mà cứ cắn răng chịu đòn rồi kêu “ối ối á á”, làm Jae cứ nghĩ là tên kia khinh mình, không thèm ăn. (sự hiểu lầm luôn gây ra những hậu quả tồi tệ)

-Á Á Á Á Á Á !!!!!!!!! – Yunho vẫn gân cổ lên gào (lạy Chúa phù hộ cho cuộc đời khốn khổ của Ho), rồi đến khi không thể chịu nổi nữa thì mới nhắm mắt múc đại một thìa thật lớn đút tọt vào mồm (!)

-Ơ…- Hành động của Ho làm Jae hơi giật mình, cậu “dịu dàng” hỏi – Có ngon không vậy??

-ÔI TRỜI ƠI NGON QUÁ – Ho đã hét lên (thật lòng đó) trong sung sướng và đau khổ như vậy đó.

Cứ như là trêu ngươi nhau vậy, ngon mới chết chứ, nếu biết trước như vậy Ho đã ăn ngay từ lúc Jae bê ra rồi, đâu đến nỗi bị phóng điện ê hết cả người thế này mới chịu ăn. Cứ tưởng mình vừa có một hành động can đảm, dũng cảm(oppa đang nói đến hành động cắn răng “ăn điện” đó sao?), ai ngờ lại thành ra ngớ ngẩn, thần kinh vậy chứ (chỉ có nhận xét này là đúng thôi)

-Nguyên liệu chế biến thì kinh dị nhưng sao khi thành món ăn thì ngon thế – Ho khen lấy khen để.

Jae cười tít mắt.

Không khí lại rất vui vẻ.

Nhoàm nhoàm…

-Ưm, không biết nhà Ho có thạch sùng không nhỉ, tối nay Jae sẽ thử làm món thạch sùng chiên giòn xem sao (!)

Ụa ụa ụa…

-JUNG YUN HO, CẬU HÀNH ĐỘNG NHƯ VẬY LÀ CÓ Ý GÌ ???!!!

ROẸT !!!!!!!!!!!!!!!!

(dừng ở đây là được rồi, có gì tự tưởng tượng nhé)


Một con gấu, tóc không thể chải thẳng.(hiểu tại sao chứ?!)

Bước phăm phăm trên đường.

Quyết tâm hôm nay sẽ tống cổ bằng được cái thứ mắc dịch hai sừng ở nhà đi.

Thẳng tiến vào nhà một phù thủy.

Dừng lại. Nghĩ.

-Sao lại có đến hai đôi dép trước cửa nhà thế này, xem nào đôi dép cánh dơi này chắc của Teuk hyung rồi, còn đôi gấu chồn này đích thực của Kang In, aish…hai lão này lại đang ở cùng nhau đây mà – Yunho chán nản…trèo cổng nhảy vào nhà.


-Teuk có yêu In không? – Ho ghé mắt nhìn vào phòng qua cánh cửa khép hờ, suýt bụm miệng cười khi nhìn thấy hai lão kia đang tay trong tay, thủ thỉ cười nói những lời nghe đến dợn người.

- Đáng ghét, sao lại hỏi thế chứ ?! **ưỡn ẹo, ưỡn ẹo**

-Tại toàn là In nói yêu Teuk thôi không hà, Teuk chả bao giờ nói yêu In cả !! **phụng phịu, phụng phịu**

-Không lẽ In không hiểu được tình cảm Teuk dành cho In sao ?**giận dỗi, giận dỗi**(con xin hai bố, ngoài kia còn có một con gấu đang nôn mửa đầy nhà kìa)…

( HẾT CHAP 2)
Về Đầu Trang Go down
wingj
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
wingj

Tổng số bài gửi : 4
Won : 9
Thanks : 3

[PG-13] Demon Love Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Demon Love   [PG-13] Demon Love I_icon22Tue Oct 26, 2010 5:59 pm

CHAP 3




- Hiểu, hiểu chứ, thiên thần ơi, đừng giận mà !! **rối rít, rối rít**
- Hứ…

Im lặng.

- Ừm, nếu không chịu nói yêu thì cho…mi một cái nhá !! (óa)
- …
- Đi mà, một cái thôi…**năn nỉ, năn nỉ**

- … (oppa lại chả muốn quá ấy !)

- Đi mà…..

- Ưm… một cái thui nhớ !!! (cảnh nóng bỏng tay bà con ơi)

Chu ~ (!!!!!!!!!!)

10

9…(cùng đếm ngược nào) 8…7…6…5…

4

3

2

RẦM !!!!!!!

Cái cánh cửa trời đánh thánh vật nhè lúc hai cái “mỏ” đang sắp đến được với nhau thì bật ra. Teuk bị giật mình ngay lập tức thuận tay…đẩy In xuống giường (ối trời, hai oppa đang trên giường à?) rồi phóng ngay ra bàn thí nghiệm vớ đại mấy cái lọ giả vờ như đang pha chế cái gì đó (!). Về phần Kang In bị đẩy từ giường xuống đất thì đau lắm nhưng vẫn cố gượng dậy…trèo lên giường giả vờ…ngủ.

Yunho, kẻ gián tiếp làm cái cửa “phạm tội”, lúc này đang nằm sóng xoài trên sàn nhà kêu đau. Số là ban nãy, khi hai oppa kia đang chu…u…u ấy ấy, Ho dù đã biết tình yêu là sến đặc quánh như vậy đó nhưng chưa bao giờ tận mắt xem một cảnh nào như thế cả. Thế là cổ rướn, chân kiễng…tóm lại là đổ hết về phía trước để được nhìn kĩ hơn. Khổ nỗi, cái cửa nó đang khép hờ, lại bị cả thân hình của một con gấu đè vào thì…bố ai mà chịu được. Do vậy Teuk ơi, In ơi, thông cảm cho cửa nhé !! (tui cũng đồng ý là cửa chả có lỗi gì cả)

Thật may là Teuk và In đều là những người hiểu chuyện, sẽ không- trách- nhầm- người- gây –ra –chuyện- này !!(xem ra Jae lại sắp có thêm nguyên liệu chế biến thức ăn rồi)

- E hèm, Yunho đấy à, có chuyện gì không ? – Teuk “điềm tĩnh” hỏi.
- Ủa hai người…xong rồi hả…chà tiếc quá…chỉ còn chút nữa thôi…

Có hai người nóng mặt, nóng gáy, nóng đầu…Túm lại là nóng cả người, nóng đến mức muốn nhảy vào xâu xé ngay kẻ phá đám đáng ghét kia. (tình yêu luôn dẫn đến những hệ quả đáng sợ)

- Thôi, em vào luôn chuyện chính nhé. Hyung cái lọ bữa trước hyung cho em đó, hyung lấy lại đi !!

- Chinh phục được Sungmin rồi hả, nhanh vậy sao ?

- Được vậy đã tốt, có chút rắc rối. Có một thứ tên là Kim Jae Joong chui ra từ cái lọ đó đang phá nhà em. Hyung giải quyết hộ em đi !!!

- CÁI GÌ ?! AI CHO CẬU MỞ CÁI LỌ ĐÓ RA ???? – Teuk gầm lên làm cả Ho lẫn In giật nẩy mình.

- Nhưng…nhưng hyung có bảo không được mở đâu nào…- Ho cố chống đỡ một cách yếu ớt.

- KHÔNG BẢO KHÔNG ĐƯỢC MỞ NHƯNG CŨNG CÓ BẢO LÀ ĐƯỢC MỞ ĐÂU ??? SAO CẬU LÀM MÀ CHẲNG CHỊU DÙNG ĐẦU GÌ THẾ HẢ ????!!!! (có dùng rồi đó chứ, nhưng mà mỗi tội cái đầu ấy nó hơi…)

- Thôi thôi, hai ngày ăn điện của cái thứ ấy đủ làm em nhận ra mình sai rồi, bây giờ hyung nghĩ cách giải quyết giùm em đi !!!

- Cậu nghĩ là chuyện này có thể giải quyết thế nào chứ ? Trời ạ, nhẽ ra cái lọ đó của tôi có thể dùng cho nhiều người, cậu dùng xong thì đưa cái lọ cho người khác dùng cũng được, chứ giờ Demon Love trong lọ đã ra ngoài và thấy mặt cậu rồi thì nó sẽ bám riết vào cậu cho đến khi cậu lấy…vợ mới tha đấy, mà xong chuyện thể nào nó cũng…đòi giải nghệ cho mà xem. Trời ơi, tình dược thần kỳ của tôi, tâm huyết cả đời của tôi !!! Hu hu hu… **giàn giụa giàn giụa**

- Teuk ơi nín đi, nín đi mà – Kang In thấy Teuk khóc bèn nhảy ra khỏi giường, chạy lại dỗ dành.

Thở dài.

Khóc lóc.

Dỗ dành.

Nản.

Cứ tưởng đến gặp Teuk hyung thì mọi việc sẽ sáng sủa hơn một chút, ai ngờ tự dưng hôm nay ông kia lại dễ xúc động thế chứ (oppa phải thấy may đấy, nếu hôm nay mà không có In oppa ở đây thì oppa chết với ông Teuk rồi)

Không khí tự nhiên chùng xuống…và bỗng nhiên…

- A A A ĐỒ CHẾT TIỆT !!! CẬU LÀ CÁI GÌ MÀ DÁM ĂN MÍT SẤY KHÔ CỦA TÔI HẢ ??!!! ĐỀN ĐI !!!!!!!!!

Giật mình.

- Tiếng của Changmin mà !!- Ho ngừng chán, Teuk ngừng khóc, In ngừng dỗ dành. Tất cả sự tập trung đổ dồn vào tiếng hét chói lói kia.
- Là ở nhà dưới đó !!- Tức thì cả bọn lao xuống cầu thang, nóng lòng muốn biết mặt kẻ to gan đã dám động đến thức ăn của Changmin.


Nhà dưới.

Một người đứng chống nạnh, mặt đỏ phừng phừng, tay nắm chặt gói mít sấy khô- đã- bị- ai- đó- bóc- mất.

Một người mang vẻ mặt chả hiểu cái mô tê gì cả, mồm vẫn còn đang phồng lên bởi đống mít sấy khô bên trong vẫn chưa (dám) nuốt. Trông đến tội nghiệp!! (nhân vật mới đó)

Không khí rất căng thẳng.

Teuk đùn In, In đùn Ho, Ho… chả biết đùn cho ai, thôi thì đành lên tiếng vậy.

- Min à, làm sao thế, chỉ có mỗi gói mít thôi mà…

- CHO DÙ CHỈ LÀ MỘT CỌNG RƠM CŨNG KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĂN CỦA SHIM CHANG MIN NÀY !!!!!!!

Shim Chang Min, oppa này đã xuất hiện ngay từ chap đầu tiên nhưng giờ mới có cơ hội giới thiệu nè. Trước tiên, đây là người bạn thân nhất của Yunho, Yunho dù là chuyện to nhỏ thế nào cũng đem than thở với Min tuốt (cả hai chap trên đều có đoạn than thở của Ho với Min đó). Về ngoại hình thì…chuẩn, cao, mặt mũi sáng sủa, đẹp trai, thông minh, tính tình được, hơi cứng đầu, khá chững chạc. Cơ mà phải cái tội ham ăn quá, mà mỗi lần dây vào thức ăn thì cái phần “tính tình được” với cả “khá chững chạc” ở trên vứt hết. Đấy, có mỗi gói mít sấy khô bị bóc ra thôi mà đã làm ầm cả lên, lại còn bắt đền nữa chứ, trẻ con quá thể.

Chỉ khổ cho 3 cái người đứng giữa, vì từ trước đến nay chưa có ai (dám) động đến đồ ăn của Min nên chưa bao giờ họ rơi vào tình huống này, không biết làm gì nên…tốt nhất là đứng nhìn, đến đâu thì đến vậy (nản chả muốn bình luận)

Còn cái người gây ra vụ lộn xộn kia, có lẽ đã xử lý xong đống lùng bùng trong miệng rồi, nên đến giờ mới cất tiếng nói:

- Thành thật xin lỗi bạn, tớ sai rồi, lát nữa nhất định tớ sẽ mua đền hai túi mít sấy khô cho bạn !!!
- …

Ừm, nói đến thế thì…ai còn giận nổi chứ.

- Được rồi, nhớ đấy !!- Changmin ngúng nguẩy bỏ đi.

Hút chết.

- Sư phụ à – Khi đã chắc chắn Changmin đã bỏ đi – nhẽ ra sư phụ phải nói với đệ tử nhà sư phụ có một thứ đáng sợ như thế chứ ??!!

- Quen dần đi Bum à, nếu không thì không theo nghề phù thủy được đâu. Sau này cậu còn phải đối diện với nhiều thứ kinh khủng hơn nữa cơ…
- …

- Teuk à, ai vậy ! – Kang In giật giật tay áo Teuk, mặt phệ ra, đần thối, bên cạnh là một kẻ với khuôn mặt đần không kém.

- À à, hai người vẫn chưa biết nhỉ, tiện thể giới thiệu Bum với In và Ho luôn nhé !!! Blah blah…

Mãi mới xuất hiện một người mới, giới thiệu luôn nhá. Kim Ki Bum, một học sinh du học ở Mĩ mới về, học cùng trường SM với Ho- Min- Teuk- In luôn. Rất rất cute, cute kinh khủng (òa!!!!!!) đặc biệt là nụ cười, ôi trời, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Yoochun về danh hiệu “nụ cười chết người” đang ở đây nè. Tính tình thì cool khỏi nói (khác hẳn với vẻ lãng tử “sát gái” của Chun ha) hơn nữa lại rất thông minh, sáng dạ.

Tuy nhiên vào một ngày mây đen xám xịt, trí thông minh của oppa ấy đột nhiên… dắt nhau đi chơi cả, lại đúng vào hôm ấy Bum nghe được câu chuyện “Hôm nay trời mưa” của Teuk (đã được nhắc đến ở chap 1). Thế là thần tượng Lee Teuk luôn, rồi quyết tâm đi theo nghề phù thủy của oppa ấy cho bằng được. Teuk ban đầu thì lấy làm khó chịu lắm khi cái thằng nửa Tây nửa Hàn kia cứ lẽo đẽo theo mình đòi học nghề. Sau nghĩ lại, có đệ tử kể ra cũng hay hay, về sau có gì cần chỉ việc sai một tiếng là có đứa làm ngay, được quá còn gì. Được cái Ki Bum cũng sáng dạ (tất nhiên), bảo đâu biết đấy, vì thế Teuk tự hào về tên đệ tử mới thu nạp này lắm. Thế là thầy Teuk trò Bum, vậy là trường SM High School có đến hai phù thủy rồi nhá !!! (không biết là phúc hay họa đây)

- Ra vậy, chúc mừng hyung đã có một đệ tử giỏi- Ho gật gù- Ủa nhưng mà vụ Demon Love thì tính sao đây Teuk hyung ???

- Chuyện đó…- thở dài – nếu cậu muốn thoát khỏi Jaejoong thì mau chóng…lấy vợ đi, cách duy nhất đó !!

- Cái gì, em còn trẻ mà, muốn lấy vợ thì ít nhất phải 3 năm nữa cơ, đến lúc đấy em chết mất Teuk hyung ơi !!!!

- Cậu tự làm thì tự chịu đi, tôi cũng đang tiếc lộn ruột lên đây này !!!

- Sư phụ đang phiền lòng điều gì à ? – Ki Bum nhìn cái vẻ mặt thiểu não của Teuk và vẻ mặt như sắp chết đến nơi rồi của Ho thì lấy làm tò mò lắm.

- Về cái lọ tình dược ta từng kể cho cậu ấy, tên ngốc Yunho này đã thả Demon Love trong đó ra rồi, và giờ thì đang đòi ta đem nó về đây.

- À ! Thế sư phụ có muốn đem nó về không?? – Ki Bum có biết chuyện này.

- Đương nhiên là không rồi ??- Teuk là người hiểu rõ Delo Jaejoong hơn ai hết, bởi những cái độc ác của Jae là đều từ Teuk mà ra cả.

- Thế thì…- Bum quay ra nói với Ho-…nói xem vì sao cậu không muốn giữ Demon nào??

- Nó phóng điện đau lắm !!- Ho rùng mình nhớ lại.

- Chỉ cần không gây sự với Jae là nó không phóng điện đâu, tớ từng nói chuyện với nó rồi, thấy nó dịu dàng lắm mà. – Kang In cũng tiếp sức cho Teuk và Bum, cố làm cho Ho chấp nhận Jae.
- …

- Hơn nữa nghe nói bị điện chạy qua người vài lần mà không chết thì sau này sẽ sống lâu lắm đó !!! (câu nói ngu nhất trong chap) – Teuk tham gia.

- … (nhưng có vẻ có tác dụng với Ho)

- Có phải ngoài việc bị Jae phóng điện ra thì những thứ khác đều ổn không ?? – In cố chêm vào.

- … **lưỡng lự, lưỡng lự**

- Cậu không thấy là mỗi lần “nạp” điện xong thì sẽ tràn đầy sức sống hơn hả ?? (cái gì ?)

- … *gật gù,gật gù** (vậy mà oppa cũng gật được)

- Demon Love Jaejoong sẽ đem Sungmin đến cho cậu mà !! (đòn phủ đầu) – Ki Bum.

- Ừ nhỉ !! – Như mong đợi, Ho ngốc đã bị hạ gục – Nếu vậy…giữ cũng được !!!

- A, thế là cậu đã đồng ý giữ luôn cái lọ đó rồi đấy nhớ, lần sau đừng đến đây mè nheo nữa đấy !!- Teuk như trút được gánh nặng, thôi thì thà mất luôn còn hơn vác Jae về nhà, có mà “ăn” điện suốt ngày. Hơn nữa mình cũng đã có nơi có chốn cả rồi (!) còn cần Delo làm gì…


Lee Teuk thật sáng suốt khi không đồng ý đem Jae về.

Thói đời, có người sáng suốt ắt có kẻ ngốc nghếch (gọi thế là còn nhẹ đó), và kẻ ngốc đó luôn được réo tên lên trong những tình huống như thế này đây :
- Á JUNG YUN HO, CẬU GỌI AI LÀ QUỶ CÁI ĐẤY HẢ ???

ROẸT…………

- CẬU DÁM CÓ THÁI ĐỘ ĐÓ VỚI TÔI HẢ ?? NÀY THÌ…

ROẸT…………..

- JUNG YUN HO, SAO CẬU…ĐẦN THẾ HẢ !!!!!!!!!

ROẸT………….

Theo thống kê, mỗi ngày Yunho nạp điện từ 3-5 lần (kinh dị), và tất nhiên “con giun xéo lắm cũng quằn”, Yunho ngày đêm nghĩ cách trị lại Jae… (thế là quên luôn chuyện yêu đương rồi)


SM High School, 9h sáng…

9h sáng, đây luôn là khoảng thời gian nhộn nhịp nhất, ồn ào nhất, bùng nổ nhất. Tất cả những sự kiện góp phần tạo nên “danh tiếng” cho trường đều diễn ra vào giờ này. Là thời gian tất cả thầy cô trong trường phải…chui vào phòng hiệu trưởng (phòng vững chãi nhất) uống trà, là thời gian tất cả các học viên đều mong chờ… Và khoảng thời gian này có tên gọi rất giản dị thôi, nó có tên là : GIỜ RA CHƠI !!!

- RENG…RENG…RENG…………!!!!!!!!!!!!!!!

**rầm rập, rầm rập**

- Mau lên, mau lên…đủ cả chưa, khóa cửa vào đi ?

“Cạch” – một tiếng khóa vang lên khô khốc.

- Thôi chết, còn thầy dạy thanh nhạc lớp B chưa kịp vào ??!! – Một giọng nói hoảng hốt vang lên.

- Cái gì ?? Thôi không kịp nữa rồi, đành để thầy ấy ở lại thôi… - Thầy hiệu trưởng vừa nhét chìa khóa vào túi vừa phán.

- Ông ấy phải trả giá cho sự chậm trễ của mình thôi, có như vậy mới biết quý trọng từng giây từng phút chứ !- Một thầy giáo khác lên tiếng.

- Ừ, đúng đúng !!- Và tất cả mọi người đều tán thành. Vào làm việc trong cái trường này mà không biết căn thời gian thì…chỉ có chết.

Thế là lại như mọi hôm, khoảng mười mấy thầy cô chen nhau trong cái phòng bé xíu, người uống trà, người tán gẫu,…tóm lại là rất vui vẻ. Bởi đối với họ, chỉ cần không bị bỏ lại bên ngoài là hạnh phúc lắm rồi…

Bên ngoài…

Học viên từ các lớp bắt đầu túa ra, và những tiếng la hét, kêu gào bắt đầu…

- Á Á CON CÁ CHẾT DẪM KIA, TRẢ LẠI THẮT LƯNG CHO TA !!!!!!!

- Anh Yoochun, anh Yoochun, thứ 7 này đi xem phim với em đi !!!!!!!

- KANG IN SAO LẠI ĐỔ CÁT VÀO CHAI C2 CỦA TÔI THẾ HẢ ?? CẬU ĐỨNG LẠI CHO TÔI !!

- HÁ HÁ HÁ…

- Sung Min ơi, tớ thích cậu thật lòng mà, hãy hẹn hò với tớ điiiiiiiiiiiiiii

- DONG HAE, MAU TRẢ ĐÂY, KHÔNG ĐÙA ĐÂU, QUẦN TUI SẮP… TỤT XUỐNG RỒI !!!!!

- Á Á ĐỨA NÀO NÉM DÉP VÀO TA ĐẤY, MUỐN NẾM ĐỘC DƯỢC HẢ ?? NÀY THÌ…

- CON GẤU CHỒN KIA, CHẠY ĐÂU CHO THOÁT !!!!!!!!!!

- Anh Ki Bum, em dốt tiếng Anh thật mà, đồng ý làm gia sư cho em nhé !!!!!!

- KHÔNG!!!! HEE CHUL ĐỘC ÁC, TRẢ BIM BIM ĐÂYYYYYYYYYYY

- ỐI ỐI CHÚNG MÀY ƠI TEUK PHÙ THỦY NÉM ĐỘC DƯỢC DỤ ONG VÀO LỚP MÌNH RỒI !!

- HA HA HA MỌI NGƯỜI RA MÀ XEM CÓ CON KHỈ MẶC…CHIP HỒNG NÀY !! (O~O)

- TRÁNH RA SIWON, THẰNG MIN NÓ SẮP TÓM ĐƯỢC HYUNG RỒI !!!

- Đây là bánh em tự tay làm đấy…ối anh đừng bỏ đi mà, ANH YE SUNG !!!!!!!!

- Ế Ế SHIN DONG ĐÈ NGẤT THẦY DẠY NHẠC LỚP MÌNH RỒI NÈ !!!

- Hát cho chúng em nghe một bài đi, anh Kyu Hyun, bọn em chuẩn bị sẵn máy ghi âm rồi, ấy ấy anh đi đâu thế ??!!!!

- RYEO WOOK, ĐỪNG CHẠY, TỚ CHỈ XIN CẬU MỘT CUỘC HẸN THÔI MÀ…

- Đó đó, học sinh mới lớp D đấy, Kim Jun Su, nhìn yêu chưa kìa !!

- Á Á Á !!!!!! ONG ĐỐT ĐAU QUÁ !!!!!!!!!!!

**chap này xuất hiện gần hết nhân vật rồi đó (chỉ thiếu 1 oppa thôi) nhưng khi nào có cơ hội mới giới thiệu cụ thể từng oppa một**

( HẾT CHAP 3)
Về Đầu Trang Go down
everythingforyoudream
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
everythingforyoudream

Couple bạn thích nhất trong DBSJ : Này thì Yewook tình iu to bự
Tổng số bài gửi : 6
Won : 9
Thanks : 1
Age : 29
Đến từ Đến từ : Thành phố Hạt đậu và Mây
Gia huy : http://me.zing.vn/everythingforyourdream/profile

[PG-13] Demon Love Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Demon Love   [PG-13] Demon Love I_icon22Sun Nov 07, 2010 3:23 pm

Fic này hay lắm ss ạ . Em coi mà cười lăn cười bò, nhất là Phù thuỷ Teuk và chồn béo Kang in , hai cha cứ hâm hấp làm sao ý nhất là cái đoạn hôn :haha: thật là ba trấm . Còn ông Ho béo thì thật tội nghiệp :rungrung: Cái đầu ngố quá nên bị hết ng này đến ng kia ăn hiếp Bạn Jae thì đóng vai ác quỷ à . cũng hợp lắm ấy chứ Very Happy (mọi ng đừng chém em ) Cái khúc cuối là xuất hiện hết các couple đúng ko ss Mừng wa' mừng wa' Hóng chap mới của ss nhá
Về Đầu Trang Go down
http://me.zing.vn/everythingforyourdream/profile
Sponsored content




[PG-13] Demon Love Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Demon Love   [PG-13] Demon Love I_icon22

Về Đầu Trang Go down
 

[PG-13] Demon Love

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥ :: DBSJ couple's Corner :: †< Fiction >†-