♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Chiến thần TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Chiến thần TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Thông báo: Vì forum mới hiện có vấn đề về kĩ thuật, 
vì vậy BQT forum quyết định mở cửa lại forum ban đầu tại đây và tiếp tục để DSCH hoạt động.

Mong các bạn sẽ có những khoảng thời gian vui vẻ với DSCH

Share | 
 

 [PG-13] Chiến thần

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả

Hãy bình chọn cho bài viết thay cho nút Thanks

Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Chiến thần Vide
Bài gửiTiêu đề: [PG-13] Chiến thần   [PG-13] Chiến thần I_icon22Fri Jun 11, 2010 2:57 pm

Chiến thần


[PG-13] Chiến thần Ap_20090705033454284

Author: rồng

Re-post by: Lily a.k.a Sonador

Disclaimer: DBSK belongs together

Pairing: only Yunjae

Genre: SA

Rating: 13+

Length: longfic

NOTE: BẠN ĐANG SỐNG TRONG MỘT THẾ GIỚI KHÔNG PHÂN BIỆT BẤT CỨ THỨ GÌ (fic của rồng luôn luôn là thế đấy, câu nói bất hủ)

Summary: Ai ngăn cản bước tiến trái tim ta.....đều phải chết

Permission:

[PG-13] Chiến thần CS0.12221266_53929_25090

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT

LIỆT HỎA: vị thần hùng mạnh và tàn ác nhất trong tam giới, Ngài luôn muốn làm chủ của tam giới

[PG-13] Chiến thần Ap_20090713105144845.jpg?lb_____DKS22dr

KIM JAEJOONG: có một thân thế bí mật, là một người ôn hòa, nhã nhặn nhưng đôi khi cũng tinh nghịch và lém lỉnh

[PG-13] Chiến thần Ap_20090713105551974

KU HYE SUN: thất công chúa nước Shin Ki, tính tình háo thắng và có tính sở hữu cao

[PG-13] Chiến thần Ap_20090709121126159

Moon Hae Jun: là vị hỏa thần hiện tại của tiên giới và hạ giới, tính tình điềm đạm hơn Liệt hỏa và ngọn lửa do anh tạo ra cũng không thể sưởi ấm mọi người trong mùa đông được

[PG-13] Chiến thần Ap_20090709111217779

Jang Nara: đại công chúa của Shin Ki, tính tình nhu mì và lễ phép, tuy nhiên, chẳng ai biết trong đầu nàng đau toan tính cái gì

[PG-13] Chiến thần Ap_20090709121153936

Lee Bo Young: được mệnh danh là hoa khôi Hồng trà, bạn thanh mai trúc mã với Jaejoong

[PG-13] Chiến thần Ap_20090711125705743

Choi Seung Hyun: kiếp sau của Phong thần- kẻ bị Liệt Hỏa chém đầu năm xưa

[PG-13] Chiến thần Ap_20090711125800262

-------------------♥️♥️♥️------------------------

CHAP 1

Liệt Hỏa- vị thần có quyền lực và đáng sợ nhất trong tam giới, Ngài nắm giữ sự sống của con người nhưng Ngài là người vô cùng háo chiến, Ngài có thể giết hàng vạn người không chớp mắt nên tam giới vô cùng nể sợ Ngài. Rồi 1000 năm, 2000 năm trôi qua, Ngài không cam tâm khi bản thân Ngài quá tài giỏi, quá thông minh và có quyền lực nhưng lại phải chịu sự cai quản của Thượng đế, Ngài không cam tâm, Ngài nhất định phải là chúa tể của tam giới, Ngài nhất định phải là chúa tể...

Tiên giới, Thần tiên lần lượt bị giết hại, họ chết một cách đau đớn trong lửa tam muội của Liệt hỏa, Ma giới kêu than khi chúng bị thiêu đốt bởi lửa mặt trăng của Ngài. Sinh linh đồ thán, tiếng oán cao đến tận trời, Thượng đế nhìn sinh linh bị giam trong lửa đỏ, vợ xa chồng, con xa cha, Người đã khóc, nhưng nước mắt Người không đủ để dập tắt ngọn lửa mà Liệt Hỏa đã tạo ra và lần đầu tiên Tiên Giới và Ma Giới kết hợp với nhau, họ cử những vị thần tài giỏi nhất của tiên giới và những âm binh mạnh mẽ nhất của Ma giới để diệt trừ nhưng đều bị thảm bại trong tay Ngày, số lượng ra đi bây giờ đã lên đến hàng chục vạn.

Núi Dong Bang, nơi diễn tra trận ác chiến giữa Liệt Hỏa và 89 vạn thiên binh thiên tướng cùng 117 vạn âm binh...

- LIỆT HỎA! NGƯƠI MAU MAU CHỊU TRÓI! NGƯỜI KHÔNG THỂ NÀO CHỐNG ĐƯỢC HÀNG VẠN TINH BINH NHƯ THẾ NÀY ĐÂU!- vị thần với mái tóc dài đến đầu gối chỉ cây quyền trượng vào mặt vị thần với mái tóc đỏ như máu.

Ngài không nói mà chỉ vuốt đầu con thú cưng bên cạnh mình.

- LIỆT HỎA! LẦN NÀY NGƯƠI KHÔNG THOÁT ĐƯỢC ĐÂU! BỌN TA SẼ TRẢ THÙ CHO CÁC ÂM BINH ĐÃ BỊ NGƯƠI GIẾT HẠI.

Ngài không nói gì, chỉ nhếch mép cười.

- LIỆT HỎA! NGƯƠ…………

“PẶT”

Đầu Phong thần rơi xuống là lúc Ngài cùng con mãnh thú lao vào cuộc chiến, hai chọi với hàng trăm vạn tinh binh nhưng Ngài vẫn không suy suyễn, Ngài vẫn rất mạnh mẽ. Ngài đi đến đâu, máu nhuộm đỏ dưới chân ngai, cây trường thương không ngừng được vung lên, nó là ám ảnh của biết bao nhiêu thiên binh thiên tướng cũng như âm binh. Họ tìm cách tấn công những nhược điểm của Ngài nhưng tiếc thay…..Ngài không có nhược điểm. Liệt hỏa không hề có nhược điểm!

Trận chiến không cân sức ấy diễn ra năm ngày năm đêm, số tinh binh đã vơi đi 2/3 nhưng họ cũng khiến cho Liệt Hỏa khá mất sức, tinh binh không ngừng được phái xuống hạ giới để diệt Ngài và nó khiến ngài thật sự mệt mỏi...

“YA!”

Liệt Hỏa xoay mạnh trường thương của mình bằng tất cả sức lực còn lại của mình, Ngài đánh tan được 23 vạn thiên binh và 48 vạn âm binh, nhưng đó cũng là lúc Ngài sụp xuống đất, Ngài thật sự đấ mệt.

- LIỆT HỎA, NGƯƠI ĐÃ KHÔNG CÒN CHÚT SỨC LỰC RỒI, MAU MAU CHỊU TRÓI!

- Đến giờ này vẫn còn lớn tiếng với ta?- Ngài nhếch mép- Tuy ta đã xuống sức nhưng các ngươi không bao giờ giết được ta, kể cả lão thượng đế đáng chết kia- Ngài chỉ tay lên trời- Hỏa Kỳ Lân, ngươi nhất định phải bào vệ nó, bằng cả mạng sống của ngươi, một ngày nào đó, ta sẽ trở lại!

Liệt Hỏa giơ cao bàn tay và bấu vào bên ngực trái, Ngài lấy ra một viên pha lê màu đỏ và bỏ vào miệng của Hỏa Kỳ Lân.

- Nhớ! Ngươi nhất định phải bảo vệ nó, đến khi ta thức dậy!

Liệt Hỏa đứng lên mở đường máu cho Hỏa Kỳ Lân, nó chạy theo sau Ngài và vội vàng bay lên không trung khi có cơ hội.

- CÁC NGƯƠI NHẤT ĐỊNH PHẢI CHẾT!

Liệt Hỏa hét lên vang vọng trời xanh. Ngài vận hết toàn bộ sức mạnh trên người tạo ra một khối cầu lửa lớn và bao trùm toàn bộ binh lính ở đó, tiếng hét vang vọng trời cao, tất cả Long Vương vội vã làm mưa làm gió nhưng không thể dập tắt được ngọn lửa hung hãn của Ngài. Nó thiêu rụi toàn bộ núi Dong Bang và ngàn năm sau đó, cỏ cây vẫn không thể mọc trên ngọn núi ấy..

Ngài ngã xuống với đôi mắt nhắm nghiền, Ngài không chết, Ngài chỉ ngủ, Liệt Hỏa không bao giờ chết, Ngài chỉ ngủ mà thôi, một giấc ngủ dài hàng vạn năm..

End chap1


Được sửa bởi Lily ngày Sat Jun 12, 2010 1:23 pm; sửa lần 3. (Reason for editing : thiếu cái per :">)
Về Đầu Trang Go down
Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Chiến thần Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Chiến thần   [PG-13] Chiến thần I_icon22Fri Jun 11, 2010 11:57 pm

Chap 2

- Như vậy… “ông” lửa sẽ không tỉnh lại nếu không có trái tim hả ông?- đứa bé với đôi má phúng phín ôm chân ông mình mà hỏi.


- Đúng rồi! ông lửa sẽ ngủ mãi mãi, nhân gian tương truyền rằng người nào sở hữu trái tim của ông lửa thì có thể thao túng cả trời đất, cho nên rất nhiều anh hùng hào kiệt ra sức tìm kiếm nó với giấc mộng bá chủ, ngay cả những bậc đế vương cũng như thế đấy.


- Mai mốt con cũng đi tìm nữa, nhưng con không làm lớn đâu, con ước cho ông ấy giúp ông sống hoài với con cơ!


- Jaejae ngoan quá- ông xoa đầu bé rồi bỏ thêm củi vào lò.


- Ông ơi, ông lửa ngủ rồi sao mình có lửa để nấu cơm vậy?- bé chỉ những ngón tay về phía ngọn lửa đang cháy.


- Sau khi ông lửa chìm vào giấc ngủ, Thượng đế đã tạo ra một thần lửa mới để sưởi ấm cho con người, nhưng vị thần này không mạnh như ông Lửa trước nên ngọn lửa có vẻ yếu và không thể làm ấm con người trong những đêm mùa đông lạnh căm, vì vậy mà chúng ta phải mặc thêm áo ấm đấy cháu, nào, đã tối rồi, ngủ đi, sáng mai chúng ta sẽ đi hái chè nhé, ngày mai sẽ vất vả lắm lắm.


- Dạ!


Bé Jaejae rút sâu vào lòng ông mình mà ngủ, đêm nay trời mưa lớn lắm, gió cũng lớn lắm nhưng chẳng hạt mưa và ngọn gió nào có thể chạm vào ngôi nhà tranh nhỏ của hai ông cháu cả, một khối cầu lớn màu đỏ đã giúp ngôi nhà nhỏ của hai ông cháu thoát được một trận cuồng phong lớn.


Trong đêm đen, họ không biết rằng, một đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chằm chằm vào cậu bé đang ngủ say, nó gru lên vài tiếng khi những cơn gió quái át muốn xuyên qua lớp màn bảo vệ của quả cầu..

- Grao!

Bé Jaejae giật mình khi nghe tiếng kêu lạ, cậu ngồi nhỏm dậy và nhìn xung quanh.


- Nội ơi! Nội ơi!- bé lắc lắc lấy vai ông- có con gì kêu, Jaejae không ngủ được.


- Huh?- ông mệt mỏi mở mắt - ngủ đi nào, tại tiếng mưa đấy con ạ, không có con gì đâu, đừng sợ!- ông kéo cậu nằm xuống.


Bé Jaejae gỡ tay ông ra rồi leo xuống giường, bé đi lại đóng cánh cửa sổ bị gió quật ra.


- Đừng kêu nữa nha, bạn làm mình sợ lắm!- cậu nói thầm và nhìn xung quanh.


Bé Jaejae đóng kín cửa lại rồi leo lên giường và rút sâu vào lòng ông và ngủ ngay sau đó.


Cánh cửa lại từ từ mở ra và đôi mắt đỏ lại xuất hiện, nó lại nhìn chằm chằm vào bé nhưng lần này nó không kêu lên nữa, nó im lặng nhìn bé ngủ.


…………


Buổi sáng, bé Jaejae phải cùng ông lên nương để hái trà, tuy mới 5 tuổi nhưng bé rất giỏi, bé luôn dậy sớm để nấu cơm và gói cơm lại cho ông và bé, sau đó chạy đi quét nhà và cuối cùng là gọi ông dậy, ông của bé đã hơn lục tuần rồi nhưng ông vẫn khỏe lắm lắm, hai ông cháu cứ thế nương tựa nhau mà sống.


- Trận giông hôm qua lớn quá, cây lớn cũng đổ kìa ông - bé chỉ về cây cổ thụ đã đổ kế bên nhà mình.


- Uh, chỉ một chút thôi là ông cháu mình bị đè chết rồi- ông xoa đầu bé, chúng ta đi thôi, trễ rồi.


Hai ông cháu bắt đầu lên nương, với hai cái gùi trên lưng, bàn tay bé thoăn thoắt hái những đọt trà non và bỏ vào gùi.


- Jaejae ah! Đi chơi chút đi rồi hái trà!


Bọn con nít cùng tuổi với bé réo tên bé ầm ĩ, bé cũng muốn đi chơi lắm nhưng sợ ông làm không nổi nên bé cứ phân vân.


- Đi chơi đi Jaejae!- ông mỉm cười nhìn bé.


- Dạ.


Bé tươi cười nhìn ông và vội bỏ gùi xuống mà chạy lại nhóm bạn đang chờ mình.


- Jaejae!- cậu bé to khỏe giơ tay lên với cậu.


- Kang In! hôm nay bạn không phụ mẹ hái trà sao?.


- Mình xin mẹ đi chơi một lúc, chúng ta chơi trốn tìm đi.

- Ừ, chơi đi!

Bọn trẻ bắt đầu chia ra nhiều hướng để trốn, bé Jae là chạy xa nhất, lần nào chơi trò này, bé cũng bị tìm ra đầu tiên nên lần này bé quyết tâm không để bị tìm ra nữa.


- A! có cái hốc nhỏ.


Bé Jae vui mừng chui vào trong, do thân người khá tròn nên bé không vào được, nhưng bé lại phát hiện ra một cái hốc lớn hơn ở kế bên, nó được phủ bởi rất nhiều dây leo.


- A ha! Trốn trong này thì Kang In làm sao tìm ra được!


Cậu hí hửng chui tọt vào trong.


Bên trong rất ấm, ấm hơn nhiều khi cậu mặc áo ấm và ngồi trước bếp lửa, ấm lắm, giữa tiết trời se lạnh này thì ngồi đây mà có củ khoai nướng thì còn gì bằng.


- Gru!

Bé Jae giật mình khi nghe tiếng động phía sau mình, bé quay lại...


- Woa! Bạn là con gì vậy?


Cậu tròn mắt nhìn con vật có đôi mắt đỏ ngầu.


- Mình có thể chạm vào bạn không?


Con vật không gru mà chỉ chầm chậm tiến về phía cậu, thân người nó phát ra một màu đỏ ấm áp lắm, giống như có lửa cháy vậy đó.


Nó dụi đầu vào lòng cậu và liếm lên mặt cậu khiến cậu cười khúc khích, chợt nhớ ra mình đang chơi trốn tìm nên vội bụm miệng lại.


- Í chết, mong làm Kang In không nghe thấy.


Con vật liếm lên má cậu một lần nữa rồi quay lưng bước đi, bé cũng tò mò lắm nên cũng vội bò theo con vật đó.


Bé bò theo nó rất lâu, càng lúc lối vào càng nhỏ khiến cho bé càng thêm khó khăn, nhưng cuối cùng cũng tới nơi, bé thật sự không thể tưởng tượng được một cái hốc nhỏ như vậy mà ăn thông với một thạch động to tướng đến thế, bé không hề biết rằng bây giờ cậu đang ở bên trong ngọn núi Dong Bang.


- Ở đây đẹp quá!- bé nhìn xung quanh- A! có trái nữa nè!


Bé Jae nhón chân để hái những quả lạ trên dây leo nhưng con vật đã nhanh hơn, nó ngoạm lấy bụng bé nhưng không hề làm bé đau, nó phóng lên một vách đá lớn và đặt cậu xuống.

- Huh? Ai đang ngủ ở đây vậy?

Bé nhón chân nhìn vào nhưng không thể thấy được, con vật lại một lần nữa ngoạm lấy bé và đứng trên một cách đá cao hơn để bé nhìn xuống.


Bé mở to đôi mắt vốn không nhỏ của mình mà nhìn người đang nằm ngủ trước mặt, đó là một anh thanh niên rất đẹp trai, đang nằm ngủ trong một khối cầu bằng băng, người đó người đó vận trang phục đỏ, mái tóc cũng đỏ, bé thích nhất là cái dấu in lên trán người đó, tay người bắt chéo trước ngực với một cây trường thương và cây kiếm ở mỗi tay.


- Anh này đẹp thật, nhưng sao lại ngủ vậy? cậu đưa bàn tay nhỏ bé của mình chạm và quả cầu nhưng bé vội thét lên và rụt tay lại, bé có cảm giác không thể thở nổi khi chạm vào nó. Từ nhỏ xíu đến giờ, bé rất sợ nước và những thứ lạnh như băng tuyết, nó khiến bé không thể thở nổi nữa.


Con vật đặt bé xuống đất và dụi đầu vào người bé, bé thích con vật này lắm, tuy rằng nó dài và nhọn thật nhưng nó không hề làm bé đau và nó có vẻ thích bé lắm.


- Chúng ta làm bạn nhé!- bé vừa vuốt bộ lông mềm mại của nó vừa nói.


- Gru...!


- Để mình đặt tên cho bạn nhé, mình tên là Kim Jaejoong, vậy bạn sẽ là Kim Joonggie nhé, còn anh trên kia sẽ là Kim Jaejae nhé, ba chúng ta là bạn nhé.

Bé vuốt lông Joonggie và hình như bé nhìn thấy, con vật đang mỉm cười...

End chap 2
Về Đầu Trang Go down
Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Chiến thần Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Chiến thần   [PG-13] Chiến thần I_icon22Sun Jun 13, 2010 1:51 pm

Chap 3

- Joonggie này, bạn trông hung dữ quá trời, nhưng bạn dễ thương quá- bé vuốt nhẹ bộ lông đỏ rực của nó.


“gru…..gru…..”


- Bạn đưa mình lên xem Jaejae ca ca nhé, mình muốn chào tạm biệt ca ca!


Con vật lại ngoạm vào bụng bé và đưa bé lên cao, lần này nó lơ lửng trên không để cho bé nhìn kỹ gương mặt người đang nằm ngủ trong khối cậu trong suốt kia...


- Jaejae ca ca ah! Lúc nãy em đã đặt tên cho anh đó, anh là đại ca, em là nhị ca còn Joonggie là tiểu đệ nhé, em phải về rồi, không thôi ông nội sẽ lo lắng đấy, ngày mai em lại đến thăm ca ca nhé- bé vẫy vẫy bàn tay múp míp của mình.


Bé bò theo đường vào lúc nãy mà ra, lần này con vật mà bé đặt tên là Joonggie không đi theo bé, đến khi ra tới hang thì bé ngạc nhiên khi bên ngoài trời đã tối sầm lại và mưa tầm tã, sấm chớp không ngừng nổi lên khiến be sợ quá mà khóc thét lên, bé sợ nhất là sấm chớp, nó cứ như muốn đánh bé vậy, luôn luôn nổ lên trước mặt bé.


- HU HU HU! ÔNG ƠI! JAEJAE SỢ QUÁ ÔNG ƠI! HU HU HU!


Bé ngồi đó mà khóc ngon lành, nhưng không ai đến đón bé cả, họ đã vội chạy về trú mưa rồi...


“gru!”


Bé vui mừng khi nhìn thấy người bạn mới quen của mình đang ngồi bên cạnh cậu, bé vội ôm chặt lấy nó mà khóc.


- Hu hu hu Joonggie ơi! Mình không về nhà được, hu hu hu, mình sợ sét lắm, hu hu hu...!


Con vật gầm gừ nhìn lên trời và nhe hàm răng sắc nhọn của nó ra như cảnh báo những vị thần ở đó, không được làm cậu bé đang ôm lấy nó sợ hãi, không được...!


- JAE JAE AH! CON Ở ĐÂU? JAEJAE AH!


Bé Jaejae mừng rỡ khi nhận ra đó chính là giọng của ông mình, bé vội chui ra và hét lên


- ÔNG ƠI! CON Ở ĐÂY! ÔNG ƠI! CON Ở ĐÂY!


Ông lão vội chạy lại và bế bé lên cao.


- Trời ơi! Con đi đâu vậy? ông lo quá!


- Con mới quen bạn Jaejae, ở đây nè- bé chỉ vào trong nhưng con vật đã biến mất tự lúc nào...


- Đâu?


- Chắc bạn ấy sợ người lạ!


Ông Kim lắc đầu với đứa cháu trai của mình, ông vội lấy áo rơm nhỏ của bé ra và quấn quanh người bé.


- Chúng ta về thôi nào JaeJae!


- Ông bế con đi! Con sợ sấm!


- Ừ! Về thôi nào!


Bên trong hang, đôi mắt đỏ ấy nhìn hai ông cháu bước đi trong ngày mưa


Cơn mưa này lớn lắm, mưa tát vào gương mặt non nớt của bé, sấm chớp như muốn bổ vào bé khiến bé rất sợ, tại sao đang yên đang lành như thế trời lại đổ mưa chứ? Cũng may là nhà hai ông cháu ở trên núi, nếu không, cũng không biết sẽ như thế nào nữa...


Mưa vào một ngày đầu xuân...


Cách đó không xa...


- Sư phụ! Người nhìn gì thế?- bé gái với gương mặt thon nhỏ cùng với áo yếm xanh chạy đến bên sự phụ mình, vuốt ve chòm râu dài của ông.


- Phía Bắc có đại nạn rồi! đại nạn……- ông lão suy tư...


- Sư phụ đừng lo, khi nào con lớn, con sẽ cứu đại nạn của sư phụ- bé gái tươi cười nói.


- Công chúa ah!- ông lão bế bé gái lên và thơm vào má bé- lớn lên, cón nhất định phải đến phía Bắc, cứu dân độ thế nhé!


- Dạ!


Ông lão ôm cô công chúa nhỏ vào lòng và nhìn lên trời. ông vốn là nhà chiêm tinh giỏi và là thầy của công chúa, đã bao nhiêu năm nay ông theo đuổi giấc mơ đánh thức Liệt Hỏa- kẻ nắm giữ sức mạnh của Lửa, ông sẽ nắm lấy trái tim Ngài và bắt Ngài phải phục tùng ông, phải làm theo lời ông nói, ông sẽ dùng lửa của Ngài mở rộng bờ cõi, tạo phước cho bá tánh và cảm hóa Ngài thành một vị thần lương thiện, nhưng có vẻ, thượng đế không cho phép bất cứ ai phá rối giấc ngủ của Ngài, Người biết, chẳng có ai có thể chi phối Liệt Hỏa, đối với Ngài chỉ có một đó là giết hoặc bị giết...


…………….


- Ông ơi! Mưa mấy ngày rồi ông!- bé Jaejae nhìn ra cửa sổ khi ngoài trời vẫn mừa tầm tã


- Đã ba ngày rồi, không khéo hạ nguồn bị lũ mất- ông lắc đầu ngao ngán- lạnh quá, con không mặc áo ấm sao?- ông quấn cái chăn quanh người.


- Con không lạnh ông ah!- bé chạy lại- ông ốm rồi, tại mưa hoài đây mà- bé đặt bàn tay nhỏ xíu của mình lên trán ông.


- Con….ấm quá Jaejae ah!- ông mỉm cười nhìn bé.


Mưa đã liên tục ba ngày nay, không khí lạnh buốt len lỏi vào từng lớp da thịt của dân làng, hầu như những người lớn tuổi ở đấy đều bị ốm cả, họ cần ánh sáng, và một số người do ốm quá nặng đã không qua khỏi, trong những ngày mưa ấy, tiếng khóc than vang đến tận trời...


Cơn mưa kéo dài bảy ngày bảy đêm khiến cho dân tình ca thán, nước mắt thấu tận trời cao, triều đình Shin Ki, nơi đức vua Ku Hye Suk trị vì, ông đau lòng khi thấy dân tình chìm trong bể khổ nên cho người đem bảy vạn tấn lương thực đến cứu đói cho những dân làng trên dưới chân núi Dong Bang đồng thời cho mỗi hộ dân 200 lượng để làm vốn gầy dựng lại cơ nghiệp, giúp dân làng xây lại nhà cửa khiến thần dân trên dưới một lòng, biết ơn đức vua vô hạn...


- Ông ơi! Mai mốt con vô cái hang đó chơi nhé, con có bạn ở đó đó- bé chỉ vào cái hang bé tí ấy...


- Ai?


- Bạn đó không giống con, bạn đó có bốn chân nhưng hiền lắm lắm lắm- bé cười tươi.


- Được rồi, vậy con đừng đi lâu đấy nhé!


- Vâng ạ - bé con mỉm cười rồi chui vào hang.


- Joonggie ah! Mình đến rồi đây!- bé la to.


“gru”


- Ah! Bạn đây rồi! Lại đây, mình cho bạn cái này!


Bé chạy lại và lấy một gói nhỏ trừ trong bụng ra.


- Cái này là mình giấu ông đấy, bữa trưa của mình đó, ngon lắm!


Bé bày ra một ít thịt và lá trà và lá nho.


- Này, xem nhé, lấy lá nho này để trên tay, rồi cho lá trà vào, mà phải là hồng trà của ông mình mới ngon, rồi cho thịt vào, cuốn lại, rồi ăn.


Bé nói xong thì cho cuốn thịt to đùng mà bé vừa gói vào cái miệng nhỏ xíu của mình, nó khiến cho hai má của bé phùng ra trông rất đáng yêu.


- Ă….hết…..ới……on ( nguyên văn: ăn hết mới ngon)


Bé lại lấy một lá khác và cuốn cho con vật một cuốn y như vậy và cho vào miệng nó, một người một thú, ngồi cùng với nhau ăn hết cả gói thịt và lá trà...


- Ợ…..no quá, khát quá đi- bé xoa xoa cái bụng tròn vo của mình.


Con vật gầm gừ rồi phóng lên cao, nó ngoạm lấy một ít trái dại và đưa cho bé, trái cây ở đây màu sắc sặc sỡ nhưng con vật chỉ cho bé ăn những quả có màu vàng tươi, có lẽ như chỉ có quả đó là ăn được.


- Hơi chua, nhưng nhiều nước thật, đã khát quá!


Ăn uống no nên, bé trèo lên mỏm đá và nhón chân đến quả cầu băng...


- Jaejae ca ca hôm nay không dậy ah! Chúng em vừa ăn xong nè, ngon ơi là ngon, anh mau dậy để ăn cùng chúng em nhé!


Bé không để ý rằng, con vật đang mộp người một cách cung kính khi bé nhón chân chạm vào quả cầu băng.


- Hình như là ngày mai, công chúa sẽ đem thức ăn và gỗ đến xây nhà cho dân làng đấy, công chúa tốt lắm, em sẽ dẫn công chúa đến thăm ca ca nhé- bé Jaejae mỉm cười.


“gru?”


Con vật vội đứng lên, hàm răng sắc nhọn của nó đưa ra, hình như nó nghe thấy mùi nguy hiểm, một mùi rất lạ, khác xa với mùi của bé Jaejae


- Có ai ở đây không?


Con vật nhe rằng hầm hừ và chuẩn bị xông tới bé gái đang bước vào hang.


- AAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!CON GÌ THẾ NÀY! DỄ THƯƠNG QUÁ!


Bé gái ấy chạy lại ôm con vật trước mặt bé mà hôn chùn chụt, từ trước đến giờ, cô bé chưa bao giờ nhìn thấy con vật đẹp đến thế, nhưng cô bé vội bỏ ra vì quầ áo của cô đang bốc cháy, con vật quá nóng để chạm vào.


- A! CHÁY ĐỒ RỒI! CỨU VỚI!


Bé Jaejae không hiểu chuyện gì nhưng thấy cô bé như thế liền chạy lại kéo cô bé đến bên khối cầu bằng băng và áp ngực cô bé vào đó, ngay lập tức, lửa bị dập tắt.


- Phù! Cám ơn nhiều, tưởng chết cháy rồi chứ- cô bé thở phào


- Bạn là ai?


- Hả? ngươi không biết ta sao? Ta là công chúa Hye Sun, đến đây để giúp dân làng xây nhà nè!


- Hả? bạn là công chúa?- bé chỉ vào cô bé trước mặt mình.


- Chính xác, ta chính là công chúa, sao người vẫn còn đứng, quỳ xuống hành lễ mau!- cô bé chỉ tay xuống đất.


Bé Jaejae tin ngay, và bé vội quỳ xuống, nhưng con vật đã gầm lên giận dữ khi một đầu gối của bé Jaejae chạm đất khiến vị công chúa nhỏ hoảng sợ mà khóc thét lên


- OA OA OA! CON VẬT NÀY, DỄ THƯƠNG NHƯNG SAO LẠI DỮ ĐẾN THẾ!!!


- Công chúa ăn trái cây không, mình có nè- bé Jaejae đưa trái cây ra cho công chúa, lập tức cô bé hết khóc.


- Ngon quá!


- Sao bạn vào được đây?


- A! ở ngoài trời đang mưa lớn quá nên ta vào trú mưa, ai ngờ vào luôn đây!


- Trời lại mưa? Mới hết thôi mà?


- Ta không biết, chỉ biết mưa lớn lắm!


Con vật vội vã chạy ra ngoài, những ngày trước, nó không thể ra ngoài đường vì khối cầu đang giam giữ chủ nhân của nó đang rung lên, nó sắp vỡ nhưng cố gắng cách mấy, nó vẫn không thể làm cho khối vầu vỡ ra được, nó quá chắc chắn...


Hỏa Kỳ Lân bay lên đỉnh ngọn Dong Bang, nó phát ra tiếng gầm làm rung chuyển cả ngọn núi và người dân ở đó, vô cùng sợ hãi...


Tiếng gầm thứ nhất


Sấm chớp ngừng đánh


Tiếng gầm thứ hai


Mưa tạnh gió đều


Tiếng gầm thứ ba


Nắng về bao phủ cả ngọn núi


Tiếng gầm thứ tư, đất rút hết nước


Nó nhìn xuống dưới, dân làng đang hoan hô và bắt tay vào việc xây dựng lại nhà cửa, nó mới yên tâm mà vào trong hang.


Bên trong, bé Jaejae nói chuyện với công chúa có vẻ rất hợp nhau, cả hai cùng chơi đùa với nhau trong rất đáng yêu.


- Này Jaejae! Cái người đang nằm trong đó là ai vậy?- công chúa chỉ về khối cầu- ta muốn thấy mặt người đó.


- Nhưng mình không thể được, chúng ta nhỏ quá, còn Jaejae ca ca cao quá, không thấy được, phải nhờ đến Joonggie thôi!


Bé nhìn quanh nhưng chẳng thấy con vật đâu cả.


“gru”


Tiếng gầm gừ nho nhỏ của nó khiến bé Jaejae giật mình, bé vội chạy lại vuốt ve nó.


- Bạn đi đâu vậy? Bạn có thể cho công chúa thấy Jaejae ca ca không?


Con vật ngoạm lấy bụng bé trong khi bé ôm lấy công chúa, nó phóng người lên cao để cho hai đứa bé có thể nhìn thấy mặt chủ nhân của nó

1s

2s

3s


- Ta tuyên bố, Jaejae ca ca sẽ là phò mã của Shin Ki quốc!- Công chúa nói dõng dạc

End chap 3
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[PG-13] Chiến thần Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Chiến thần   [PG-13] Chiến thần I_icon22

Về Đầu Trang Go down
 

[PG-13] Chiến thần

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥ :: DBSJ couple's Corner :: †< Fiction >†-