♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Người tôi yêu TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Chào mừng bạn đến với ♥️ DBSJ's COUPLEs HEAVEN ♥️

Hãy cùng làm quen với các mem và thể hiện tình yêu cũng như niềm tin của bạn vào couples DBSJ nhé ^^


[PG-13] Người tôi yêu TL0.9870713_1_1
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Thông báo: Vì forum mới hiện có vấn đề về kĩ thuật, 
vì vậy BQT forum quyết định mở cửa lại forum ban đầu tại đây và tiếp tục để DSCH hoạt động.

Mong các bạn sẽ có những khoảng thời gian vui vẻ với DSCH

Share | 
 

 [PG-13] Người tôi yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả

Hãy bình chọn cho bài viết thay cho nút Thanks

Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Fri Jun 11, 2010 1:46 pm

Title: Người tôi yêu

[PG-13] Người tôi yêu Ap_20090711104311914


Author: yunyunjaejae

Re-post by: Lily a.k.a Sonador

Disclaimer: DBSK belongs together

Pairing: nhìn tên tg reader biết ngay là ai liền, jae

Rating: 13+ (có gì thì tg sẽ cảnh báo)

Length: tùy thuộc vào readers (60 chap - end)

NOTE: BẠN ĐANG SỐNG TRONG MỘT THẾ GIỚI KHÔNG PHÂN BIỆT BẤT CỨ THỨ GÌ

Permission:

[PG-13] Người tôi yêu CS0.12221266_53929_25090

Giới thiệu nhân vật


Jung Yunho: tổng giám đốc tập đoàn J.Co, có thói trăng hoa từ nhỏ, háo thắng


Kim jaejoong: nhân viên của J.Co, nhà rất nghèo, ghét nhất những người giàu có và đẹp trai, tính rất trầm


Kenichi Matsuyama ( biệt danh: L): chuyên viên máy tính, là một nhân vật kỳ lạ nhưng lại rất nhiệt tình, bạn thân của jaejoong, cậu rất thích người này

Lee HyoRi: bạn gái của yunho, là một tiểu thư đanh đá và chịu chơi, rất yêu yunho, sẵn sàng làm bất cứ thứ gì để có được anh

Hạ Quân Tường: giám đốc công ty thời trang lớn nhất ở hàn Quốc, là một người có yêu cầu cao trong công việc, rất nghiêm khắc

Selina: bạn gái của Quân Tường, người mẫu hàng đầu Châu Á nhưng lại có tính an phận, muốn kết hôn với quân tường để trở thành người nội trợ đảm đang của anh

Summary: jaejoong àh! Phải làm thế nào em mới không quay lưng lại với tôi?

-------------♥️♥️♥️♥️♥️♥️----------------

CHAP 1



Đôi mắt mệt mỏi chầm chậm mở, đầu cậu nhức nhối vô cùng, cậu cố gắnG xác định nơi đây là đâu nhưng không thể, trước mắt cậu chỉ toàn là một màu trắng xóa, toan ngồi dậy nhưng cậu cảm thấy cơ thể nặng trịch, dường như có một cái gì đó đè lên cậu khiến cậu không thể ngồi dậy được.


- A!


Cậu rên khẽ khi bật xuống gối một lần nữa và lần này cậu đã khiến một người sực tỉnh giấc.


-JOONGGIE!- Anh vui mừng nắm lấy tay cậu- EM SAO RỒI? MỆT LẮM KHÔNG? EM CÒN ĐAU Ở CHỔ NÀO KHÔNG? SAO EM KHỜ QUÁ VẬY? ĐẦU EM CÓ SAO KHÔNG?.


Anh hỏi một tràng, tay không ngừng nắm lấy đôi vai gầy của cậu lắc lấy lắc để khiến đầu cậu càng ong lên.


- DỪNG LẠI ĐI!-cậu hét lớn khi không chịu nổi những câu hỏi liến thoắng của anh- đây là đâu?- cậu khó chịu.


- Đây là nhà anh, em sao rồi, đầu còn đau không? Sao em ngốc quá vậy, sao lấy chai rượu đó đập vào đầu mình, cũng may là chai đó nhỏ, nếu to một chút chắc chết quá.


Anh lo lắng vén mấy sợi tóc lòa xòa trước trán rồi khẽ chạm vào vết thương đã được băng bó trên đầu một cách cẩn thận- em biết lúc em ngất, anh như phát điên lên được.


---------flashback-----------


- QUẢN GIA! QUẢN GIA ĐÂU RỒI!


Bế một JaeJoong đã lả người với một cái đầu bê bết máu trên tay, đầu anh như mụ đi khi thấy máu nhỏ ra ngày càng nhiều.


- GỌI BÁC SĨ CHO TÔI! MAU LÊN! BỮA NAY CÁC NGƯỜI ĂN CÁI GIỐNG GÌ MÀ CHẬM NHƯ RÙA VẬY! MAU LÊN! CẬU ẤY MÀ BỊ GÌ, CÁC NGƯỜI CŨNG CÚT HẾT LUÔN ĐI!


Mọi người trong nhà đều hốt hoảng, chưa bao giờ họ thấy cậu chủ của họ như vậy cảm thấy anh như mất bình tĩnh khi thấy cậu như vậy.


- Bọn khốn kiếp, Joonggie mà có chuyện gì tao giết hết lũ chúng mày- anh rủa thầm trong bụng.


------------end flashbach--------------



Cậu loạng choạng ngồi dậy, cậu không muốn ở một nơi mà cậu luôn cho là nó bẩn thỉu và không xứng đáng với cậu như vậy.


- Em nằm xuống đi, em còn yếu lắm.


Anh vội vã ấn cậu xuống giường, anh biết, cậu vẫn không ưa anh, anh cũng biết, cậu không muốn ở đây nhưng…anh muốn cậu ở bên anh, anh muốn lưu giữ mùi hương của cậu trong ngôi nhà này.


- Em nằm xuống đi mà!-anh lại ấn cậu xuống khi cậu cố gắnG gượng dậy một lần nữa.


- Bỏ tôi ra!- cậu gạt phắt tay anh ra một cách bực bội.


- Không được, em còn yếu lắm, em cứ nằm đây nghỉ đi, anh sẽ gọi điện về nhà xin phép dùm cho em mà! Nằm xuống đi!.


Anh lại cố gắng ấn cậu xuống giường một lần nữa khiến đôi mày cong vốn đã cau lại nay càng nhăn nhó hơn.


- DẸP CÁI TRÒ ĐÓ CỦA ANH ĐI, ĐỪNG CÓ LÀM PHIỀN ĐẾN TÔI!

Cậu hét toáng lên rồi đẩy anh ra, cậu bật xuống giường rồi chạy thật nhanh mặc cho anh la ó phía sau. Con đường Seoul đã vắng người, có lẽ giờ này đã rất khuya rồi, nhưng cậu không quan tâm, hai bàn chân đi vội vã quên mang giày đã bị xước đến bật cả máu, cậu cũng không quan tâm, cái cậu quan tâm ngay bây giờ là làm sao tránh cái tên vẫn í ới gọi cậu ở phía sau ấy, cái tên đã mang lại biết bao nhiêu rắc rối và bực dọc.


- JOONGGIE! EM LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY? EM BIẾT EM ĐANG SỐT KHÔNG? EM MUỐN CHẾT HẢ?


Anh kéo tay cậu thật mạnh khiến Jaejoong ngã nhào vào lòng.


- THẢ TÔI RA! ANH LÀM CÁI QUÁI QUỶ GÌ VẬY?


- JOONGGIE! ANH BIẾT EM KHÔNG ƯA GÌ ANH NHƯNG....-anh ngừng lại một lúc khi nhìn thấy bàn chân thấm máu của cậu - ....LÀM ƠN ĐỪNG TỰ HÀNH HẠ MÌNH NHƯ VẬY ĐƯỢC KHÔNG?EM BIẾT ANH ĐAU CƠ NÀO KHI EM NHƯ VẬY?.


Đến nước này thì anh không thể kiềm chế được nữa, cậu có biết anh lo cho cậu biết chừng nào khi cậu tuôn chạy như thế, cậu có biết anh đau cỡ nào khi thấy bộ dạng của cậu lúc này không?.



- LÀM ƠN ĐỂ TÔI YÊN CÓ ĐƯỢC KHÔNG? ANH BIẾT LÀ SƯ XUẤT HIỆN CỦA ANH KHIẾN TÔI PHIỀN LẮM KHÔNG? TÔI MỆT MỎI LẮM RỒI, ANH BIẾT KHÔNG HẢ?- cầu gào lên trong nước mắt.


-Anh…


_ANH NHÌN ĐI!- cậu chỉ vào vết thương trên đầu mình- CÁI NÀY LÀ DO ĐÁM BẠN QUÝ HÓA CỦA ANH TẶNG CHO TÔI ĐẤY! TẠI SAO ANH CỨ THEO TÔI HOÀI VẬY? TÔI GHÉT ANH LẮM, ANH ĐỪNG CÓ ĐI THEO TÔI NỮA ĐƯỢC KHÔNG?.



- Joonggie! Nghe anh, anh…- anh nắm lấy bàn tay đang run lên của cậu, anh đau khi nghe cậu nói như vậy, cậu có biết không?


- LÀM ƠN ĐỂ TÔI YÊN! ĐƯỢC KHÔNG? TÔI MỆT MỎI LẮM RỒI! SAO ANH CỨ THEO TÔI HOÀI VẬY? TÔI ĐÂU CÓ LÀM GÌ ANH ĐÂU! LÀM ƠN ĐI! THA CHO TÔI ĐI!


Cậu quỳ mộp xuống đất, cậu nấc lên khiến anh đau nhói trong lòng


- Joonggie!


- Yunho ah! tren đời này còn rất nhiều người đẹp hơn tôi, giàu hơn tôi, sang trọng hơn tôi, có rất nhiều nhều đấy, anh chọn ai cũng được, tại sao cứ phải là tôi cơ chứ? tôi không có gì cả, anh nhìn đi- cậu chỉ vào mình- tôi không có gì cả, làm ơn đừng bám theo tôi nữa.

Cậu nhìn anh một cách van lơn, anh đau lắm, tại sao tất cả mọi người đều đổ gục trước anh nhưng cậu thì không? Tại sao mọi người đều say mê anh nhưng cậu thì không? Tại sao? Tại sao? Tại sao chứ?.


Nuốt nước mắt vào lòng, anh nâng cằm cậu lên nhìn thẳng vào đôi mắt đang mọng nước của cậu, trong đôi mắt ấy, anh nhìn thấy sự đau khổ của cậu, ánh nhìn van nài của cậu, trong đôi mắt cậu chỉ có đau khổ, đôi mắt đó không hề có chỗ cho anh tồn tại.


"Dù anh có cố gắng như thế nào thì em vẫn không thay đổi sao Joonggie?"


- Được rồi, Joonggie!.... Anh thề sẽ không làm phiền em thêm một lần nào nữa- Anh lại một lần nữa nhói lên khi nhìn thấy niềm vui lóe lên trong mắt cậu” chẳng lẽ anh chi mang lại đau khổ cho em thôi sao, Joonggie?”- nhưng em có thể đồng ý với anh một việc không?.


Cậu gật đầu mà không cần suy nghĩ, cậu vui lắm, rốt cục cậu cũng có thể thoát khỏi anh rồi.


Anh từ tốn cúi xuống bàn chân đang rướm máu mà cậu đã quên mất, nâng nó lên một cách nhẹ nhàng và đặt nó vào đôi giày cũ kỹ của cậu, anh nói khẽ:


- Chân em sẽ đau nếu cứ tiếp tục như thế. Anh sẽ đau lắm...


Giọng anh như lạc đi khi nói ra bốn từ cuối


- Tôi mang giày rồi thì anh sẽ không theo tôi nữa phải không?


Cậu để yên cho bàn chân nằm trong tay anh, anh không đáp mà chỉ khẽ cười, một nụ cười chua xót, cậu có hay không?


- Anh có thể đưa em về nhà được không? coi như là lần cuối cùng...


Cậu đồng ý, vô tư bước về nhà, cậu không hay biết có những giọt nước nóng hổi lăn dài trên đôi má xương xương của anh, cậu không thấy cái mím môi để kìm nén tiếng lòng đang thổn thức của anh. Người đi trước, kẻ đi sau....


- Tới nhà tôi rồi! tôi vào đây, anh hãy nhớ những gì anh hứa với tôi.


- Em vào đi.


Cậu quay mặt bước vào nhà mà không một lần quay lại nhìn anh, và cậu cũng không bao giờ nghe thấy "anh yêu em nhiều lắm, Joonggie ah!" từ anh.


Quay đi khi bóng cậu khuất sau cánh cửa, anh nhje nhàng rút chiếc điện thoại đời mới ra và nhấn vào số có cái tên "ác quỷ số 2"


- Mai tao về Mỹ, mày lo liệu mọi việc đi.



END CHAP 1


Được sửa bởi Lily ngày Sat Jun 12, 2010 1:24 pm; sửa lần 4. (Reason for editing : đã edit ~ thật là đau mắt quá +_+)
Về Đầu Trang Go down
kòy♥YunJae
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
kòy♥YunJae

Couple bạn thích nhất trong DBSJ : YunJae no.1 :x
Tổng số bài gửi : 21
Won : 38
Thanks : 13
Age : 28
Đến từ Đến từ : TVXQ Việt Nam
Gia huy : [PG-13] Người tôi yêu OX0.12318165_67087_30189


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Fri Jun 11, 2010 2:09 pm

Sao ngay chap đầu Jae đã phũ với Ho thế. [PG-13] Người tôi yêu 59326
Đọc mấy câu jae mắng Ho thấy thương quá Ho quá đi mất [PG-13] Người tôi yêu 178414
Chắc Jae cũng có tình cảm vs Ho nhưng chưa bộc lộ ra thôi.
"
cậu quay mặt bước vào nhà mà không một lần
quay lại nhìn anh, và cậu cũng không bao giờ nghe thấy " anh yêu em
nhiều lắm, joonggie ah!" từ anh"

đoạn này đọc thấy buồn buồn như nào í.
"Ác quỷ số 2" là Chunnie đúng k? [PG-13] Người tôi yêu 765914
Appa post tiếp đi nhé. Fic này đọc hay lắm, tò mò.

Không dùng quá 3 emo.
Về Đầu Trang Go down
Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Sat Jun 12, 2010 4:51 pm

Chap 2

3 năm sau...

- Mọi vật có vẻ như thay đổi nhiều quá mày nhỉ?

Quay sang thằng bạn chí cốt đang lái xe với gương mặt nhăn nhó, anh trưng
cho mình một nụ cười sát thủ, nụ cười mà tự cổ chí kim chưa có ai thoát được(đó là theo anh nghĩ vậy thôi).

- Tao chẳng thấy thay đổi cái gì cả, chẳng có cái gì mới hết.- hắn nói với vẻ khá bực bội.

- Phải không đó! Tao mới về mà mày mừng tao bằng cách trưng cái mặt cau có ấy à? Muốn chết hả?

- Hừ! Mày mà không phải bạn thân của tao thì đừng hòng gọi tao vào giờ này, mới sáng sớm.

- Sáng cái đầu mày, mày không biết coi giờ à? 11h 45 rồi đó anh hai ơi- anh chỉ chỉ vào đồng hồ được gọi là đắt nhất thế giới của mình- bộ hôm qua đi bar à?

- Chứ mày nghĩ tao đi đâu đây, nó là nguồn sống của tao mà!

- Ha ha ha – anh cười to - mày đúng là bạn của tao, hai chúng ta giống nhau y hệt, ha ha ha ha!

- Park Yoochun này mà không ở bar thì cá sống trên trời, chim lặn dưới nước đấy - hắn cười khẩy nhìn anh - mày có bồ chưa?

- Có, một em bốc lửa, hết ý!

- Ghê quá ta, mấy tháng đây?

- Ba năm rồi, thôi lo chạy đi, tao mệt quá, ngồi mười mấy tiếng đồng hồ rồi, tao ngủ chút đây, chừng nào tới thì kêu tao dậy.

Nhìn thấy Yunho cởi chiếc áo khoác phủ lên mặt, hắn lắc đầu ngán ngẩm, mong rằng thằng bạn thân của mình thật sự quên được người đó...

J.Co

- JaeJoong ah! Cậu mang vào phòng họp 12 chai nước lọc nha!

- Vâng!

- JaeJoong ah! Cậu photo cho tôi cái này đi, mỗi thứ 12 bản!

- Vâng!

- JaeJoong ah, JaeJoong ah….JaeJoong ah!


Cậu-Kim JaeJoong, hiện đang là…tạp vụ trong phòng kinh doanh của công ty hàng đầu Hàn Quốc J.Co. Công việc bận bịu khiến cho cậu không có thời gian lo cho bản thân khiến cậu trở nên gầy nhom lại, tuy vậy nó vẫn không khiến cho vẻ đẹp của cậu bị lu mờ đi, đôi môi mọng đỏ vẫn thách thức lòng kiên nhẫn của người khác, đôi mắt to đen chứa đựng cả bầu trời đêm huyền dịu luôn cuốn hút những ánh nhìn đến ngây dại và một làn da trắng mà các anh đồng nghiệp cho rằng nó nõn nà như em bé khiến ngườii khác như phát điên khi chạm vào.


“Nghe điện thoại đi! Jaejoong nghe điện thoại đi”


Nếu như đây là lần đầu tiên bạn nghe thấy tiếng chuông điện thoại này, bạn chắc chắn sẽ khóc thét lên vì chất giọng “ như- đến- từ- địa- ngục” ấy, nhưng đây là phòng kinh doanh của J.Co và JaeJoong đã làm ở đây 2 năm rôi nên chuyện này là…bình thường


Nhìn vào màn hình, đôi môi cậu chợt vẽ ra một nụ cười hạnh phúc.


- Em nghe đây!


- Về thôi, 5h rồi, nhớ mua thêm đồ ngọt- chất giọng “ như- đến- từ- địa- ngục” vẫn vang lên đều đều trong điện thoại.


- Được rồi, em về ngay!


Gấp điện thoại lại, cậu vội vã thay đồ và chào mọi người để ra về, cậu cũng không quên mua một ít đồ ngọt như lời dặn của người đó, người mà cậu rất quý mến.


- L ah! Em về rồi này!


Cánh cửa bật mở, cậu mỉm cười bước vào và đóng cửa lại.


- Sao anh ăn nhanh quá vậy, em mới mua hôm trước mà lại hết rồi!
Cậu vừa nói vừa đem tất cả bánh kẹo vừa mua được vào chiếc khay khổng lồ đặt ở sau bếp


- Anh phải làm việc và anh cần tập trung.


L từ tốn đi vào bếp và với tay lấy cây kẹo mút.


- Nhưng anh ăn ngọt nhiều quá sẽ bệnh đấy, từ ngày em dọn đến sống với anh, anh chưa hề ăn cơm- cậu chống tay ngang hông nhìn anh.


- Vì nó không ngọt.


Sau khi để đầy bánh kẹo lên cái dĩa to đùng của mình, anh quay lưng vào phòng làm việc của mình và đóng cửa lại, cậu chỉ biết mỉm cười lắc đầu nhìn anh.


- Hôm nay em sẽ nấu lẩu hải sản, anh nhất định phải ăn đó!


Nói rồi cậu với tay lấy cái tạp dề màu hồng có hình heo boo phía trước đeo vào cổ và bắt đầu công việc yêu thích của mình- nấu ăn.


8h


-L ah! Em nấu xong rồi, ra ăn cơm thôi! L ah! LLLLLLLLLLLLLLLL AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!


- Anh ra ngay, em đừng hét!


L chậm chạp mở cánh của nặng trịt của mình cùng với cái dĩa trống không trên tay, nhìn thấy một JaeJoong đang bực bội trong người, anh cười nhẹ.


- Hôm nay anh sẽ ăn lẩu.


Bỏ đi khi thấy hai chữ “ NGẠC NHIÊN” trên mặt JaeJoong, anh nhảy phóc và ngồi xổm trên chiếC ghế gỗ yêu quý của mình.


- Vào ăn đi, lẩu nguội mất đấy!

Mỉm cười, JaeJoong hồ hởi tiến về bàn ăn đang nghi ngút khói, cậu nói với anh tất cả những gì đã xảy ra trong ngày hôm nay, anh vẫn ăn một cách “ chăm chỉ” và ngon lành (ngoại trừ nồi lẩu của JaeJoong còn có hằng hà vô số những chiếc bánh ngọt ngào mà L thích ăn nhất) nhưng cậu biết anh đang lắng nghe cậu nói. L lúc nào cũng vậy, vẫn lặng lẽ như một cái bong nhưng lại rất quan tâm đến người khác. Nhìn anh ăn, bất chợt cậu nhớ lại ngày đầu tiên cậu gặp anh..

END CHAP 2
Về Đầu Trang Go down
[J]enny [P]ark
•º*º•.†. -----»Jenny-Justin«-----.†.•º*º•
•º*º•.†. -----»Jenny-Justin«-----.†.•º*º•
[J]enny [P]ark

Couple bạn thích nhất trong DBSJ : YunJae_KyuMin_YooSu ^^
Tổng số bài gửi : 193
Won : 199
Thanks : 19
Age : 28
Đến từ Đến từ : Ngôi sao mang tên CASSIOPEIA
Gia huy : [PG-13] Người tôi yêu B[PG-13] Người tôi yêu J

[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Sat Jun 12, 2010 7:55 pm

Háhá ta có cái tem *giựt* *nuốt* *ực* thế là xong
Cho em đật cục gạch ở đây giữ chỗ nhá (đang xem WC)
Tí em sẽ edit và com sau :htreo:
--------------------------------------------
Đọc fic này Jen thấy thương, thương Jae, thương Ho và thương cho số phận của 2 người. Tình yêu đâu phải chuyện đùa mà đã yêu là phải chịu khổ đau. Cuộc đời là vậy. Chả bù cho mình haizzzz sáng đi làm tối về hú hí vs chồng, đời mình thiệt là 3 trấm.=.=

Nhưng Jen tin là Jae yêu Ho và mãi là như vậy ^^
Sorry ss lyli em chỉ có thể nói như thế yêu là đau khổ, khi ta sinh ra ta đã được định sẵn cuộc đời rùi ta không thể chối bỏ định mệnh. Định mệnh mang đến cho ta khổ đau nhưng chính định mệnh lại mang "người ấy" đến cho ta. Thiệt là com của mình chả liên quan đến fic gì cả, mình crazy rồi =.=


Được sửa bởi [J]enny [P]ark ngày Mon Jul 19, 2010 2:47 pm; sửa lần 2.
Về Đầu Trang Go down
huyenhtk
~ Couples là gì? ~
~ Couples là gì? ~
huyenhtk

Couple bạn thích nhất trong DBSJ : YJ
Tổng số bài gửi : 42
Won : 40
Thanks : 2
Age : 34
Đến từ Đến từ : somewhere^_^
Gia huy : [PG-13] Người tôi yêu OX0.12318165_67087_30189


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Sun Jun 13, 2010 12:43 am

[PG-13] Người tôi yêu 825249 hự có mỗi một tí thế, em nhác quá đấy

thoai, để ss comment tử tế nào

"người tôi yêu" là một fic mà ss cực kỳ cực kỳ thíck
đọc lại vẫn thấy hay như mới vậy.
chap 1 này thật là đau lòng, đau lòng lắm thấy Jae đối xử với Ho như vậy
quên mất cái cảm giác đọc lần đầu nó thế nào rồi, chỉ nhớ lúc ấy thương Ho lắm cơ, và thắc mắc nữa, thắc mắc sao Jae lại làm thế

chap 2 thì đã ba năm sau mất rồi, bạn Ho vẫn còn đau đớn lắm nhỉ, quay trở lại một lần nữa và bắt đầu lại câu truyện một lần nữa^_^

ss đã cố gắng để không bị chi phối bởi những gì đã đọc được nhưng khó quá đi
quả thựcđây là một fic hay, ss rất vui vì được đọc nó một lần nữa ở rum mình^_^
em làm việc chăm chỉ nhé, đừng có để mọi người chờ lâu, *ôm ôm, hunhun*


p/s: sorry vì com nhảm nhé, chưa có gì nhiều nên ss chả nói được, nói nữa lại kể cho các bạn khác nghe thì chết [PG-13] Người tôi yêu 687165
Về Đầu Trang Go down
Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Sun Jun 13, 2010 1:15 pm

CHAP 3


--------------flash back------------

Sau vụ xô xác ở vũ trường PPline khiến đầu cậu bị thương, cậu bị cho thôi việc vì đã động đến quý tử của các đại gia ở Seoul này. Không việc làm lại thêm một bà mẹ suốt ngày cờ bạc với ý nghĩ “đổi đời” khiến cậu càng thêm mệt mỏi. Định về nhà ngủ sớm để ngày mai đi tìm việc làm mới, cậu mới phát hiện có rất nhiều người ở đó, sợ hãi, cậu nấp vào một góc khuất không xa lắm, đủ để cậu nghe thấy bọn họ nói gì..


- *** kiếp! nghèo như cái giống gi mà bày đặt mượn tiền đi đánh bài, nguyên chỗ này không đủ để tao bao một đứa cave già - tên to béo với hình xăm con cọp trên cánh tay vừa phì phèo điếu xì gà vừa chỉ trỏ vào ngôi nhà nhỏ của cậu.


- Đại ca! Vậy làm sao đại ca?- một tên ốm tong teo lăn xăng vừa quạt quạt cho người mà hắn gọi là đại ca vừa chỉ chỉ vào nhà.


- Thì dỡ hết nhà cho tao, cái gì lấy được thì lấy, cái gì lấy không được thì cũng lấy luôn cho tao, ***kiếp, con đàn bà đó, nó chết cũng không hả được cơn giận của tao nữa, mà nè thằng lùn - hắn phẩy phẩy tay về phía trước.


- Dạ! Đại ca!


- Mày lại cái chỗ quăng xác con mụ đó lấy xác nó lên, chặt nó làm ba khúc, bỏ bao, cột đá quăng xuống sông Hàn cho tao, như vậy tao mới hả giận được!


Jaejoong mở to mắt, tay cậu bịt chặt miệng, cậu như nín thở khi nghe thấy những gì mà tên to béo ấy nói, mẹ cậu đã bị giết, bởi chúng - bọn cho vay nặng lãi, những giọt nước mắt nóng hổi thi nhau rơi xuống, cậu phải kiềm chế lắm mới không để cho tiếng nấc vang lên..


- Mày có nghe nói nó có người nhà nào không?


- Dạ không đại ca, nó nói nó ở một mình, nhưng tụi em thấy quần áo đàn ông trong nhà nó!


- NGU!- tên đại ca cốc nó một cái rõ đau- mày quên nó làm nghề gì à? Nó là gái đó! ĐI!


Đợi cho bọn chúng đi xa, cậu nhấc đôi chân nặng nề của mình vào nhà, nó bây giờ không còn là nhà của cậu nữa, tan hoang, cố gắng lục lọi trong đống đổ nát xem còn sót lại gì nữa không, cậu vội bỏ đi ngay...


Có lẽ bây giờ đã khuya lắm rồi, những con đường vắng tênh, cậu co ro trên chiếc ghế công viên lạnh lẽo, đêm nay cậu sẽ ngủ ở đây và đêm mai, đêm kia cậu có lẽ cũng ngủ ở đây mất. Trời về đêm lạnh như cắt, chỉ với chiếc áo khoác mỏng tang như vậy, cậu sẽ chết mất...


- Hừ hừ hừ! Lạnh quá, sao lạnh quá vậy trời - cậu thu người lại như con tôm nhưng vẫn không thoát khỏi cái lạnh buốt người...


Đang chìm trong suy nghĩ mình sẽ chết trong đêm nay, bỗng, một mùi thơm nhè nhẹ xộc vào mũi, nó đánh thức cái bụng đang đói lả của cậu...


- Ăn không?


Cậu kéo áo khoác ra khỏi đầu và nhìn về nơi phát ra mùi thơm đó, một que xiên toàn là bánh ngọt, chúng nóng hổi và thơm phức, dứt mắt ra khỏi que bánh, cậu như muốn khóc thét lên khi thấy kẻ cầm nó hướng về phía cậu...


- AAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Cậu vội ngồi thẳng lại, kéo áo che kín người vì sợ, trước mặt cậu là một quái nhân, vâng, chính xác là một quái nhân với cái lưng khòm gần như song song với mặt đất, mái tóc rối bù và ánh đèn công viên đủ sáng để cậu thấy đôi mắt thâm quầng của hắn.


- Ăn không?


Hắn hất que bánh về phía cậu và chờ đợi câu trả lời.


- cám…cám ơn...


Cậu rụt rè cầm lấy que bánh và ăn ngon lành, hắn nhảy lền ngồi xổm trên ghế nhìn cậu


- Không có nhà hả?


Giọng hắn vang lên không âm sắc, tưởng như tiếng nói vọng từ cõi xa xăm nào đó...


- Kh…không ạ!


Tuy sợ nhưng cậu thấy ở người này một sự tin tưởng tuyệt đối.


- Đi thôi!


Hắn nhảy phóc xuống ghế và bước đi...


- Hả?


- Đi thôi, nếu muốn chết thì ở lại ngủ đi.


Hắn bước mà không quan tâm cậu có bước đi theo hay không, cậu cũng không biết tại sao lại bước theo hắn, một kẻ mà thậm chí cái tên cậu cũng không biết.


Hắn dừng lại trước ngôi nhà nhỏ nằm trong một góc khuất, tiếng mở của khô khốc vang lên, hắn cố ý không đóng cửa lại để cậu bước vào.

Cánh của đóng lại cũng là lúc cậu mở to mắt ngạc nhiên, ngôi nhà khác xa với vẻ ngoài của nó, căn phòng rộng gấp mấy lần ngôi nhà cũ của cậu và mẹ, ở đây sử dụng đèn màu vàng và điều đặc biệt là nơi đâu cũng toàn là bánh kẹo...


Chưa kịp định thần thì mùi thơm khác lại xộc vào mũi cậu, nhìn xuống, cốc sữa nóng đã đặt ở đó từ bao giờ.


- Uống đi!


Hắn đong đưa ly sữa trước mặt cậu rồi nhấm nháp chúng một cách ngon lành, cậu không thích đồ ngọt cho lắm nhưng vì đang đói và lạnh nên sữa sẽ là lựa chọn tốt nhất cho sức khỏe của cậu.


- Cám ơn!


Hai người ngồi đó một lúc lâu, không gian im lặng bao trùm cả ngôi nhà nhưng nó ấm áp và yên bình biết bao...


- Tôi là Kim JaeJoong - cậu lên tiếng để phá vỡ không khí im lặng ấy.


- ......(vẫn uống sữa)


- Mẹ tôi nợ bọn cho vay nặng lãi nên…-cậu rướm nước mắt- …bị giết rồi.


- ......( đưa cho JaeJoong một mẩu bánh)


- Cám ơn – cậu nhận lấy cái bánh- tôi… tôi bây giờ không có nhà để ở- cậu gục mặt xuống...


- Kenichi Matsuyama, cứ gọi tôi là L, phòng của cậu ở bên trái- chỉ chỉ - muốn ở lâu thì lo mà dọn dẹp đi, nó dơ lắm.


Không để ý đên gương mặt từ ngạc nhiên chuyển sang vui mừng và cuối cùng là biết ơn, hắn đi thẳng vào phòng với tấm biển “phòng làm việc” gắn trước cửa.


Qua thời gian sống cùng L, cậu biết L đang là điệp viên của FBI anh hơn cậu 3 tuổi nhưng lại có vẻ già hơn cậu nhiều lắm, anh là một con người kỳ quái đáng yêu nhất mà cậu từng gặp, anh ít nói nhưng lại rất chu đáo, đôi khi cậu ngủ quên đắp chăn thì chắc chắn ngày mai sẽ có một tấm chăn to đùng quấn lấy cậu như chả giò...


Đối với một người không bằng cấp, không quen biết ai như cậu thi việc tìm được một công việc ổn định là không thể và L đã tìm cho cậu một việc gần như là ổn định, đó là tạp vụ của J.Co- tập đoàn lớn nhất Hàn Quốc. Cậu rất biết ơn anh nhưng cậu biết tình cảm của cậu dành cho anh không dừng lại ở mức độ đó, cậu biết…


---------end flashback-----------

END CHAP 3
Về Đầu Trang Go down
Lily
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
`°¤ø,¸Tiểu tuyết cầu¸,ø¤°`
Lily

Tổng số bài gửi : 384
Won : 640
Thanks : 158
Age : 30
Đến từ Đến từ : ~♥ Blue heaven ♥~
Gia huy :
:.:


[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22Mon Jul 19, 2010 12:42 am

CHAP 4


“KETTTTTTTTTTTT!!!!!!!!”

Chiếc Spyker C8 Double 12 S sang trọng dừng lại trước cửa một biệt thự màu trắng tinh khiết. Yoochun đưa tay lay lay thằng bạn thân vẫn đang ngủ một cách ngon lành kế bên mình

- Dậy coi, ngủ gì mà như chết thế kia! Dậy mau!

Anh chầm chậm kéo chiếc áo khoác ra khỏi đầu, mắt anh hình như vẫn còn chưa muốn nên nó vẫn cứ sụp lại, chưa chịu mở ra để nhìn ngôi nhà mới.

- Đến rồi hả?

_dạ, anh hai, em gọi anh lâu lắm rồi đó – hắn nói với anh bằng giọng mỉa mai nhưng anh không them để ý tới vì anh đã quá hiểu hắn rồi

- WOA!!!!!!!!!!!SẢNG KHOÁI QUÁ ĐI!!!!!!!!!!!!!!!11YAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!! - anh nói to và hít lấy bầu không khí trong lành ở vùng ngoại ô này, ngôi biệt thự trắng mà 3 năm trước anh đã mua khi về Hàn Quốc nghỉ hè hiện ra trước mắt anh, vẫn đẹp và sang trọng như ngày nào, có lẽ Yoochun đã cho người đến đây quét dọn hằng ngày.

- Mày định đứng đó tới bao giờ thằng kia? – hắn bực bội nói với Yunho, ánh nắng “sớm” khiến hắn trở nên cau có hẳn.

- Rồi rồi! Sao hôm nay mày cáu thế? Hôm qua bị đá hả?

Hắn quay lại ngay tức khắc khi vừa nghe 5 từ cuối của anh

- Cuộc đời Park Yoochun này không có định nghĩa từ “bị đá” nhá!

Hắn bỏ đi vào nhà để lại thằng bạn đang cười khẩy.

- Mệt quá! Tao cho người dọn dẹp ở đây mỗi ngày đó, thấy sao? Ngày mai người làm của mày sẽ tới, hình như là 10 thì phải- Yoochun ngồi phịch xuống sofa thở một hơi nặng nhọc, cuộc ăn chơi hôm qua đã khiến hắn mất khá nhiều sức.

- Sao nhiều vậy, 15 đi - Anh đi vòng xung quanh kiểm tra từng phòng nhưng tuyệt nhiên không kiểm phòng cuối cùng bên trái.

- Lần này về mày không đem đồ đạc về hả?

- Không! Tao định rủ mày đi mua cùng tao đây, mua xe, mua đồ mặc nữa.

- Vậy hả? Tao có quen vài cửa hàng lớn ở đây, để tao chở mày đi, bảo đảm đẹp khỏi chê.

- Ừ, nhưng giờ tao phải ngủ, tao mệt lắm rồi- anh uể oải ngồi xuống sofa.

- Thôi, đi luôn rồi về, trễ là tao không đưa mày đi được, tối tao có hẹn rồi.

- Thằng quỷ, đi!

……………..

Bên ngoài S.K.Y- cửa hàng thời trang lớn nhất Hàn Quốc là chiếc Saleen S7 Twin Turbo đỏ và Chiếc Spyker C8 Double 12 S đen- 2 trong số 9 chiếc xe đắt nhất thế giới khiến cho bao người trầm trồ ngưỡng mộ còn bên trong S.K.Y, tất cả nhân viên trong S.K.Y đều không giấu sự ngưỡng mộ mà dõi theo hai hoàng tử đang chọn đồ một cách rất nhiệt tình như thế.

.........

Cuối cùng, Yunho và Yoochun cũng trở về và theo sau họ là một núi quần áo, chính xác là một núi quần áo.

- Ê, tối nay đi bar không?- có cái mới mở nè, nghe nói nhiều em đẹp lắm- Yoochun huých nhẹ vai Yunho.

- Thôi, tối nay tao hẹn với em rồi, tao dạo này “tu” rồi mày ơi! – anh nói lại với giọng bỡn cợt.

- Sáng mày “tu” tối mày “hú” hả? Ha ha ha – hắn cười lớn khi phụ anh đem đồ đạc vào nhà.

- Ừ, bữa nào đi, bữa nay tao hẹn với em rồi.

- Con bồ mày nói đó hả?

- Ừ!

- Tên?

- Biết Lee So Man không?

- Giám đốc J.Co của mày hả?

- Ừ! Tao quen con gái ổng đó.

- Là Lee Hyori hả?

- Ừ!

- Wa! Ngưỡng mộ mày quá, con nhỏ đó nghe nói là khó đeo đuổi lắm, vậy mà mày cũng cưa được, đúng là ác quỷ số 1 mà mày quen sao vậy? Mày ở Mỹ mà?

- Ừ, Hyori đi qua Lasvegas du lịch, cô ấy bị cướp, tình cờ tao bắt được, rồi quen thôi.

- Đơn giản vậy sao?

- Ừ chỉ vậy thôi.

Anh đem quần áo vào phòng rồi ra phòng khách ngồi với Yoochun.

- Thôi tao đi đây, mày chắc là không đi sao?

- Ừ, đi đi.

Yoochun vừa bước ra khỏi cửa, gương mặt vui vẻ của anh bổng chốc thay đổi, nó buồn và u uẩn, anh đứng lên và chầm chậm đi về phía căn phòng cuối cùng bên trái.

“cạch”

Tiếng của phòng khô khốc vang lên, hình như mọi vật không thay đổi khi anh đóng nó lại, tấm chăn vẫn nằm dưới sàn, trên chiếc gối trắng tinh là một vài giọt máu khô, căn phòng bừa bộn trái ngược với vẻ ngăn nắp, sạch sẽ bên ngoài. Nhìn bao quát phòng một lược, anh thì thầm:

- Joonggie! Anh đã về...


END CHAP 4

===

Chậc ~ bạn Ly bị lười a :>>
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




[PG-13] Người tôi yêu Vide
Bài gửiTiêu đề: Re: [PG-13] Người tôi yêu   [PG-13] Người tôi yêu I_icon22

Về Đầu Trang Go down
 

[PG-13] Người tôi yêu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥__(¯`•♥•´¯) ~ DSCH ~ (¯`•♥•´¯)__♥ :: DBSJ couple's Corner :: †< Fiction >†-